Mãn Bảo nhìn thấy cũng muốn ăn.
Vì thế bé duỗi tay cầm một cái, Bạch nhị lang và Bạch Thiện Bảo thật ra đã sớm ăn sáng rồi, đương nhiên, không phải bữa sáng chính thức.
Nhà bọn họ có tiền, bọn họ lại đang tuổi lớn, buổi sáng mỗi ngày đều có thể ăn trước một bát mỳ nhỏ hoặc một bát nhỏ gì đó.
Nhưng lúc này thấy Mãn Bảo ăn, bọn họ lại cảm thấy đói bụng.
Vì thế hai đứa bé cũng ngồi xổm xuống, từng người chọn ra một cái mình thích ăn.
Mãn Bảo cũng cầm cho ngũ ca lục ca nhà mình một cái bánh bao, hai thiếu niên Chu ngũ lang và Chu lục lang vô cùng ngại ngùng ngồi xổm xuống ăn bên cạnh ba đứa trẻ.
Ăn no xong, lại lấy ống trúc ra uống một ngụm nước, Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo liền cảm thấy có thể lên đường được rồi.
Vì thế bọn họ đứng dậy dẫn đầu đi ra phía ngoài thôn.
Chu ngũ lang và Chu lục lang không phát hiện có gì không bình thường, hài lòng vui sướng đi theo phía sau, hôm nay bọn họ không cần phải làm gì, chỉ cần đi chơi với Mãn Bảo là đủ.
Bạch nhị lang ủ rũ cúi đầu đi ở đằng sau, Chu ngũ lang cảm thấy thằng nhóc này chẳng biết hưởng thụ gì, ra ngoài chơi còn mang theo vẻ mặt khổ sở, thảo nào muội út nhà bọn họ vừa vào trường học đã có mâu thuẫn với hắn.
Lặng lẽ nhìn hai đứa đằng trước, tuy rằng lúc đầu đánh nhau cãi nhau, nhưng bây giờ người ta ở chung rất tốt nha.
Đi tiếp, đi tiếp, đi đến dưới chân một ngọn núi, Mãn Bảo không leo lên, mà là tiếp tục đi lên phía trước.
Giai đoạn này căn bản không cần Bạch nhị lang dẫn, bởi vì ở phía này chỉ có một con đường, bọn họ cứ đi theo là được rồi.
Đi được cả buổi, Chu ngũ lang không nhịn được hỏi, "Mãn Bảo, chúng ta đi đâu vậy?"
Mãn Bảo "A" một tiếng, nói: "Ta chưa nói với các huynh sao?"
Chu ngũ lang đen mặt hỏi, "Muội nói cho chúng ta biết cái gì?"
Mãn Bảo gãi đầu nhỏ, cuối cùng tìm cho mình một lý do, "Chắc là do ta bận quá, cho nên quên mất, hôm nay chúng ta đi xem tam ca đó."
Chu ngũ lang cảm thấy hắn nghe nhầm, vì thế ngoáy lỗ tai hỏi, "Muội nói gì? Muội muốn đi làm gì cơ?"
"Đi xem tam ca nha."
Chu ngũ lang suýt chút nữa hộc máu, "Ai cho phép muội đi xem tam ca? Thôn của ta cách trấn Bạch Mã Quan xa lắm đấy."
"Không xa, không xa", Mãn Bảo cho rằng bọn họ không biết, còn vô cùng kiêu ngạo phổ cập cho bọn hắn, "Còn gần hơn lên huyện thành đấy."
"Gần gần cái rắm, khoảng cách không khác nhau mấy, xa lắm."
Mãn Bảo nghe thấy hắn buông lời thô tục, không vui, trừng mắt nói: "Sao lúc đi huyện thành các huynh không bảo xa?"
"Cái này có thể giống nhau sao! Đó là lên huyện thành." Chu ngũ lang nói: "Thứ mà trấn trên có huyện thành đều có, thứ mà huyện thành có, trấn trên còn chưa chắc đã có đâu. Nếu muội muốn đi chơi, chúng ta đi lên chợ là được, đúng rồi, hôm nay không phải là phiên chợ sao?"
Chu lục lang lắc đầu, "Không phải, là ngày mai."
"Vậy ngày mai lại đi." Chu ngũ lang xoay người định dẫn bọn họ về.
Nhưng Mãn Bảo sẽ ngoan ngoãn nghe lời ư?
Bé dứt khoát đặt mông ngồi trên đất, giở trò vô lại nói: "Ta phải đi xem tam ca, tam ca đã đi phục dịch vài ngày rồi, các huynh không lo lắng cho hắn sao?"
Bé nói: "Trời bây giờ lạnh lẽo biết bao, thế mà tam ca còn phải làm việc. Uổng công trước kia tam ca tốt với các huynh như thế, luôn giúp các huynh làm việc, kết quả các huynh lại đối xử với tam ca như vậy."
Lại nói: "Các huynh cho rằng ta chỉ đi xem tam ca thôi sao? Ta là có chuyện đứng đắn phải làm."
Chu ngũ lang hỏi, "Chuyện đứng đắn gì?"
"Ta muốn viết một bài văn," bé nói: "Tiên sinh nói, phải viết một bài văn nổi tiếng thiên hạ, ta và Thiện Bảo đã nghĩ kỹ nên viết cái gì rồi."
Chu ngũ lang chưa từng đọc sách, cũng không biết đứa trẻ miệng còn hơi sữa như Mãn Bảo không đủ tuổi viết văn, cho nên Mãn Bảo vừa nói hắn đã tin.
Nếu là chuyện đứng đắn, vậy thì hắn không nên phản đối.
Hắn gãi gãi đầu, nói: "Vậy, vậy muội cũng không thể gạt bọn ta, nên sớm nói cho người trong nhà chứ."
"Ta không gạt các huynh nha, ta chỉ quên nói thôi mà," Mãn Bảo nói: "Mà cũng đâu phải chuyện gì quan trọng, buổi chiều chúng ta đã về rồi, cần gì phải nói cho người trong nhà?"
Chu ngũ lang cảm thấy không đúng, rồi lại cảm thấy bé nói có lý, dù sao buổi chiều cũng đã trở lại, nói hay không nói cho cha mẹ hắn chắc cũng không có vấn đề