Thời điểm Trang Uyển tỉnh lại độ khoảng canh năm. Rất xa có chút thanh âm ồn ào.
Trải qua giấc ngủ dài, Trang Uyển vốn là không mệt nhọc, chỉ là đầu mùa xuân bên ngoài hơi giá rét, nàng lại trở mình quấn vào chăn ấm. Đây là thói quen khi còn ở thế giới hiện đại, vậy mà khi xuyên không rồi mà vẫn chẳng bỏ được.
"Chủ tử, người tỉnh rồi?"
Gian ngoài truyền đến một tiếng nhẹ gọi, nha hoàn Trúc Tương bên ngoài gian nghe được động tĩnh, cho rằng Trang Uyển muốn thức dậy.
Trang Uyển ngủ không được lại cũng không nghĩ khởi, chỉ là lo chính mình nằm, không hé răng.
Không chờ đến hồi âm, Trúc Tương cũng không dám hỏi lại, trong ngoài đều tĩnh lặng lại, chỉ nơi xa kia còn truyền đến thanh âm huyên náo càng thêm lọt vào tai.
....
Trang Uyển vốn là người ở thế giới hiện đại, không biết như thế nào khi tỉnh dậy liền ở trong thân thể Tứ phúc tấn. Tứ phúc tấn nguyên chủ này xuất thân danh môn, từ nhỏ được ưu ái đưa vào cung nhờ ma ma giáo dưỡng lễ nghi, sau khi cập kê liền hạ giá lấy Tứ A ca Dận Chân. Nhưng mà giữa bọn họ không phải là phu thê tương ái, Tứ gia chẳng mặn mà với hôn sự này nên chẳng nhìn ra ưu điểm của tiểu thê tử nhà hắn. So với các môn khách trong phủ địa vị của nàng trong mắt hắn thậm chí còn không sánh được, Tứ phúc tấn chỉ là hữu danh vô thực, uất ức cũng chẳng biết nói cùng ai.
Không được phu quân yêu thương, khó khăn lắm mới sinh được con trai nhưng đứa bé lại yểu mệnh sống chỉ được 8 năm. Trong khi đó các thê thiếp khác, chẳng hạn như tì thiếp Lý thị đã hoài thai lần 3.
Tứ phúc tấn thấy bản thân mình không được phu quân yêu thương, muốn đến gõ cửa bậc trưởng bối, tình hình của nàng cũng không khác gì những tiểu thư khác xuất thân danh môn, nhưng hôn sự đa số đều do chỉ định, chẳng được mấy ai được tự mình quyết định tương lai. Đem so ra thì nàng chỉ hơn mấy thê thiếp khác ở chỗ danh vị cao quý mà thôi, nếu uất ức bất mãn thì có thể dựa vào quyền uy chính thê mà chèn ép mấy thiếp thân kia một chút. Trút giận lên sủng thiếp của phu quân so với trút giận lên người hắn chẳng khác là mấy, thân là thiên chi kiêu tử cao ngạo hơn người chắc hẳn các a ca sẽ không thể nuốt trôi. Trang Uyển tới trước một ngày, Tứ a ca còn ở cùng với thiếp thân Lý thị vì ả ta động thai hoảng sợ!! Tứ phúc tấn ức đến độ cố gắn lắm mới kiềm xuống xúc cảm.
Trong lòng luôn nghi hoặc chuyện nhi tử yểu mệnh có uẩn khúc vậy mà phu quân lại một lòng một dạ với tì thiếp, chung quy thể xác và tinh thần đều bị tổn thương nghiêm trọng. Nguyên chủ thân xác này cũng là quá mạng khổ đi, Trang Uyển buồn bực, mấy ngày chẳng ra khỏi cửa tinh tế suy tư..
Xã hội nam quyền, mọi chuyện điều nhìn sắc mặt nam nhân mà sống. Haizzz!! Số phận như vậy chẳng dám hy vọng gì hơn, Trang Uyển cuối cùng đã nghĩ thông suốt, ngồi dậy, gọi người tiến vào:
" Tứ gia đang ở đâu?"
Từ khi Tứ phúc tấn bị bệnh, Tứ gia cho rằng nàng cố ý nên chẳng có chút thương cảm.
" có lẽ đang ở trắc viện của Lý thị"
Không thể không nói Lý thị làm một nữ nhân khá thành công, luôn biết cách lấy lòng Tứ gia, địa vị trong vương phủ cũng không phải nhỏ.
Thấy Trang Uyển không có gì tỏ vẻ, Trúc Tương cảm thấy vừa xót vừa thương tiểu chủ, bởi vì tâm bệnh mà dung nhan tiều tụy dù cho độ tuổi vẫn còn xuân xanh. Trang Uyển cũng tự mình nhận thức được, cảm giác hối thúc nàng phải đem cục diện thay đổi, nhưng trước tiên là đem thân thể này bồi dưỡng lại.
Trúc Tương giúp nàng chải tóc, trang điểm, cài trâm ngọc lên tóc, điểm thêm chút phấn son làm gương mặt vốn tái nhợt chợt có thêm sinh khí. Tâm tình nữ nhân nam nhân khác biệt, Hoằng Huy đã mất hơn nửa năm nếu tiếp tục trưng bộ dáng khổ sở trước mặt hắn thì chỉ làm hắn thêm phiền muộn, thậm chí mất đi hảo cảm.
Quay đầu nhìn tấy Ngô ma ma - người chăm sóc nàng từ nhỏ bưng canh gà tiến vào. Tứ phúc tấn sinh ra yếu ớt đều do một tay Ngô ma ma chăm sóc mà trưởng thành, chỉ là khi gả đi thì công việc chăm sóc này không còn được thường xuyên.
Vừa thấy Trang Uyển khí sắc tốt hơn không ít, Ngô ma ma trên mặt tức khắc không ít tươi cười, giao canh gà vào tay Trúc Tương, nhanh chóng tiến lại chủ tử:
"Chủ tử, người trông có vẻ tốt hơn nhiều. Hôm qua phu nhân có phái Tô công công tặng tổ yến đến, Đức phi nương nương cũng nhiều lần nhắc đến người"
Trang Uyển cong cong môi: "Ta cũng đã lâu không đi thăm ngạch nương."
Rời phình chính không bao xa, Trang Uyển nhìn thấy 2 người từ trắc viện đi ra, một người là phu quân nàng, một người là ái thiếp của hắn. Tứ gia vốn chẳng để ý nhưng mà người bên cạnh hắn lại cực kỳ nhanh mắt:
"Mấy ngày nay không gặp, tỷ tỷ thật đúng là tiều tụy không ít, phải chăng bệnh tình chưa khỏi?"
Trang Uyển không đem Lý thị để vào mắt, lý cũng không lý, chỉ là đi đến bên người Dận Chân chỉnh sửa dây ngọc bội bị chéo.
Trang Uyển sau đó liền buông tay, lui về phía sau nửa bước, tầm mắt nhanh chóng kiểm tra một thân Dận Chân y phục chỉnh tề, thấy không vấn đề gì mới lộ ra một ý cười.
" Tứ gia đi thong thả."
"Ừm." Dận Chân tùy ý để Trang Uyển chỉnh xong, chần chờ sau mới có hỏi, "Thân thể có khá hơn?"
"Tạ Tứ gia quan tâm, mấy ngày nay tốt hơn không ít?"
Dận Chân lại ừ một tiếng, thuận miệng nhắc nhở nàng nghỉ ngơi cho tốt sau đó nhanh chóng rời đi
Lý thị bên cạnh cuốn khăn tay nửa ngày thế nhưng có cơ hội chen vào, một gương mặt đẹp nhưng thật ra có chút khó coi, thấy nàng