Đêm đó Dận Chân không trở về, dặn dò thái giám hầu cận nói là hắn nghỉ ngơi ở phủ của Thập tam a ca.. Trang Uyển vốn chẳng bận tâm trượng phu nàng đi hay ở, vì có ở trong phủ cũng chẳng đoái hoài đến nàng!! Trang Uyển trút bỏ y phục, sai người khỏa cửa cẩn thận chỉ giữ lại mấy tì nữ thân cận chờ bên ngoài cửa.
Trang Uyển chạm tay vào thử độ ấm của nước trong thùng, buổi sáng nàng phân phó Ngô ma ma tìm một ít hương liệu cùng tinh dầu. Dù mới thích nghi với cuộc sống mới chưa lâu nhưng Trang Uyển tạm coi là đã nắm được tình hình trong ngoài cũng như nếp sống cổ đại. Sau khi tắm xong, xoa một ít tinh dầu lên cơ thể, hương vị dịu nhẹ làm người ta muốn ngủ khiến Trang Uyển cực kỳ thoải mái. Nàng đứng dậy, Trúc Tương cầm áo yếm đưa đến hầu nàng mặc nhưng nàng lại xua tay, chỉ vào chiếc áo lụa mỏng lấy xuống khoác lên người rồi đắp chăn nằm ngủ.
....
Nửa đêm chỉ cảm thấy sau lưng một trận khí lạnh, Trang Uyển mơ mơ màng màng mà nói mớ vài câu, cơn buồn ngủ làm nàng không thể gượng dậy, cọ cọ gương mặt xinh đẹp vào chăn ấm liền chìm vào giấc ngủ. Nhưng chỉ được chốc lát, cảm giác có gì đó không đúng làm trong lòng Trang Uyển nghi hoặc, lúc này mới miễn cưỡng mở mắt.
Chỉ thấy bên ngoài màn lụa ánh nến đã được thắp tự bao giờ, nhờ bức màn che chắn ánh sáng xuyên vào chỉ le lói không làm Trang Uyển chói mắt. Trước ngực váy lụa mỏng bị kéo xuống, một khối thân nhiệt cứng rắn ấm nóng kề sát phía sau nàng, Trang Uyển dâng lên một cổ hoang mang sợ hãi. Bàn tay to lớn linh hoạt vòng từ phía sau tìm đến trước ngực nàng, nhẹ nhàng xoa nắn nơi mềm mại, nhận thức được Trang Uyển tỉnh giấc cũng không có ngừng tay lại, ngược lại lực đạo còn mạnh hơn vài phần.
"Ahhh...... Tứ gia...... Không phải ngài nói đêm nay ở lại phủ Thập tam gia sao?"
Mới vừa tỉnh ngủ hơn nữa trước ngực đang bị vuốt ve, Trang Uyển thanh âm mềm như bông, đối lập với thường ngày đoan trang cẩn trọng, khiến Dận Chân hơi hơi thích thú.
" Vốn định ở lại chỗ Thập tam đệ, nhưng nhớ đến có chút chuyện nên về xử lý"
Dận Chân nghe được Trang Uyển hỏi chuyện, cũng kiên nhẫn mà giải thích với nàng chỉ là vừa nói bàn tay vừa thành thạo cởi bỏ áo lụa mỏng của nàng, dứt khoát ném xuống sàn. Trang Uyển hơi sửng sốt, cầm chăn kéo lên định che nơi đẩy đà liền bị Dận Chân ngăn lại, hơn nửa hắn còn dùng tay tiếp tục nhàu nặn nhũ hoa mềm mại.
Đột ngột xảy ra kích thích liền xua đi cơn buồn ngủ của Trang Uyển, đôi mắt khép hờ đột nhiên mở to, mảnh mai thở gấp, cảm nhận rõ ràng sự ướt át từ bộ