Một bên Ngô ma ma liếc thần sắc trên mặt Trang Uyển, cưng nựng tiểu a ca còn quấn trong vải lụa, trên mặt nếp nhăn càng thêm sáng lạn.
"Tiểu a ca lớn lên chắc chắn hơn người, nhìn ngũ quan rất nét.. Thử hỏi ai có thể sánh được "
Trang Uyển không tự giác mà mỉm cười.
"Chỉ là quá béo."
Trở thành thai phụ mới biết được cái gì gọi là tùy hứng, việc khác cho làm lại càng muốn làm. Đồ vật hiếm lạ cổ quái cố tình hứng thú muốn ngăn đều ngăn không được, khi đói càng muốn ăn. Đứa nhỏ này ra đời gian nan như vậy, cũng là vì thời gian mang thai nàng ăn quá nhiều, có đôi khi nửa đêm muốn ăn canh gà hoành thánh.
"Bắt bẻ quỷ."
Trang Uyển càng nghĩ càng là không nhịn được cười.
"Cũng không biết là do ai."
"Trẻ con hoàng gia có cái gì không thể bắt bẻ."
Ngoài mành bỗng nhiên truyền đến thanh âm Dận Chân, mang theo một cổ hưng phấn.
Cũng không phải là đâu, trẻ con hoàng gia, chỉ có người khác đến lấy lòng, có rất nhiều bắt bẻ đường sống, nơi nào sẽ thiếu đoản.
Trang Uyển cười khẽ trêu chọc, "Đủ thấy là tùy gia." - Như vậy sẽ lăn lộn người.
"Mẹ hiền chiều hư con, là con trau trăm ngàn lần không thể phóng khoáng."
Nam nhân không chút khách khí mà nương đây là khích lệ nhận lấy, dừng một chút, giọng nói thấp đi xuống, "Nếu là lại có thêm nữ nhi thì ta sẽ tùy Uyển Uyển chiều chuộng, tuyệt không can dự"
Đây là muốn nàng sinh thêm cho hắn sao?!
Trang Uyển mặt tức khắc nhiễm một mảnh đỏ ửng, đến khi Dận Chân rời đi vẫn không tiêu giảm.
Ngô ma ma vẫn luôn ở một bên bất động thanh sắc đứng, trên mặt nếp nhăn đều là ý cười, lúc này mới xuất khẩu.
"Lời này của lão nô lời tuy là không nên nói, nhưng mấy ngày nay Tứ gia chính là nửa điểm cũng chưa hướng về những người hậu viện......"
Trang Uyển cho Ngô ma ma một ánh mắt sắc bén, nàng khôn khéo cùng lý tính sau khi sinh con đã khôi phục lại.
"Mấy ngày nay Tứ gia hẳn mệt nhọc, phía phòng bếp cậy