"Cuộc sống hôn nhân thú vị của tiểu vương phi nghịch ngợm cùng cực phẩm vương gia"? Tên nguyên tác thật sự dài như vậy sao?"Trần Cách buồn bực.
Tư tỷ: "Đúng vậy, nhưng mà đến khi khởi quay hẳn sẽ cắt bớt cho người xem dễ nhớ a"
"Tư tỷ, kịch bản này ngươi đã xem qua chưa?"
"Ngươi nói giống như thể ta là loại người nghe thấy tài nguyên nữ một liền không thèm xem xét, mù quáng lôi về cho ngươi sao? Yên tâm, kịch bản ta đã xem qua, nữ chính là tiểu vương phi yêu kiều hài hước, tuy rằng vẫn trong vòng ngốc bạch ngọt, nhưng không phải hiện nay khán giả đều ưa chuộng ngốc bạch ngọt sao?"
Nghe Tư tỷ nói vậy, trong lòng Trần Cách càng thêm nguội lạnh.
"Tư tỷ, ngươi thấy ta thích hợp diễn ngốc bạch ngọt sao?" Trần Cách nói. "Ngốc bạch ta không dám bình phẩm, nhưng ta quả thật không có ngọt, thậm chí còn có điểm nhạt nhẽo. Vai tiểu vương phi này chỉ sợ hóa thân không tới lại chọc mọi người chê cười"
Tư tỷ lập tức ngắt lời nàng: "Nói cái gì vậy, ngươi tuy không phải thiếu nữ 17-18 tuổi, nhưng khuôn mặt có bao nhiêu xinh đẹp tươi mới chẳng lẽ còn không tự mình biết? Xem weibo đi, tất cả fan bên dưới đều kêu gào ngươi là nữ nhi của bọn hắn, ngươi có biết hiện tại chính mình có bao nhiêu mụ mụ thất lạc ở nhân gian không?"
Trần Cách: "..."
Tư tỷ: "Hơn nữa, nếu đã là diễn viên chuyên nghiệp, dĩ nhiên phải thử sức với các thể loại vai đa dạng khác nhau. Không thể nói tính tình ngươi thế nào chỉ diễn loại vai như thế ấy, quá cố định như vậy làm sao phát triển được" Tư tỷ dù sao vẫn là người đại diện, mở miệng đều có thể lừa người.
Trần Cách tuy ngày thường đa số là xem phim điện ảnh, nhưng hiểu biết về phim truyền hình vẫn có.
Tiểu vương phi này thực chất là phim thần tượng.
Không cần dùng đến quá nhiều kỹ thuật diễn, nhẹ nhàng ló đầu ra tạo dáng xinh đẹp, rất nhanh đã quay xong.
Hưng phấn vừa rồi mất sạch, Trần Cách im lặng ngồi một chỗ không nói lời nào. Đến khi xe dừng trước chung cư của nàng, Tư tỷ tiễn Trần Cách đi xuống, cũng thuận miệng nói thêm hai câu: "Đứa nhỏ này, ta mang theo ngươi nhiều năm như vậy còn không biết ngươi ôm ấp lý tưởng muốn trở thành diễn viên chân chính, dùng thực lực nói chuyện sao?"
Trần Cách nhẹ nhàng gật gật.
"Có hoài bão là điều tốt, nhưng thị trường hiện nay vận hành thế nào ngươi còn không rõ sao? Ngươi xem, kịch bản tốt có thể gom được cả tiếng lẫn miếng được mấy cái, người ta sao hạng A tranh nhau sứt đầu mẻ trán cũng chưa chắc tranh được, huống chi loại không quyền không thế như chúng ta?" Bắc Kinh cuối tháng 7 oi bức, trên trán Tư tỷ bắt đầu đổ mồ hôi.
Trần Cách liếc trông khu chung cư cũ kỹ mình đang trọ, ngay cả sân chung cũng đều xuống cấp trầm trọng nhưng không ai buồn tu sửa. Bác bảo vệ ngồi ngay cạnh hàng cửa sắt xiên vẹo nghe đài, thỉnh thoảng tò mò liếc lên nhìn về phía các nàng.
"Hiện nay nhờ chân nhân tú mà ngươi thu hút được không ít fan, nhưng mà chung quy chúng ta vẫn là cơm cháy dưới đáy nồi, không cần phải quá đua đòi. Ngươi nghe ta, có vài tác phẩm dắt lưng trước rồi hãy tính đến chuyện bay cao bay xa.."
"Tư tỷ, có phải công ty không muốn bồi dưỡng ta nữa hay không?" Trần Cách đột nhiên hỏi.
"...Sao lại hỏi thế này, làm gì có chuyện đấy đâu?"
"Lần này ta tham gia chân nhân tú kiếm được một ít, khoảng thời gian sắp tới ít nhất sẽ không chết đói. Ta chưa nghĩ tới việc biến thành lưu lượng, liền mạng đi quay phim mỳ ăn liền kiếm tiền, mà là tập trung tìm tác phẩm tốt, vai diễn hay"
Nghe được bốn chữ "biến thành lưu lượng", Tư tỷ có chút xấu hổ giống như bị ai vạch trần, nhưng dĩ nhiên ngoài mặt vẫn ung dung không để cho Trần Cách biết suy nghĩ của mình.
Tư tỷ cười cười: "Biến thành lưu lượng, ngươi học được từ này ở đâu a? Không phải đều là đóng phim sao, còn phân chia sang với hèn?"
Trần Cách đáp: "Ta cảm thấy công ty muốn biến ta thành Tiểu Mao thứ hai, cái nào có thể lộ mặt có thể kiếm tiền đều đẩy nàng đi, kỳ thực không có cân nhắc xem Tiểu Mao hợp hay không hợp cái gì"
Đến lúc này Tư tỷ bắt đầu tháo xuống mặt nạ, lời nói trở nên công kích: " Tiểu Trần, ngươi phải biết mỗi tầng lớp diễn viên đều có số mệnh khác nhau, kẻ này sao hạng A thì bắt lấy đại chế tác, còn tôm tép như chúng ta thì mơ gì đến chuyện trên trời như vậy, ngươi lại còn ngoan cố không chấp nhận sự thật này mà an phận sao? Lại nói, bộ IP này bao nhiêu tiểu hoa muốn đoạt, ta đã phải tiêu tốn rất nhiều thời gian cùng tinh lực mới đem được về cho ngươi. Nhà sản xuất coi trọng ngươi đâu phải bởi vì kĩ thuật diễn, cái người ta coi trọng là mức độ nổi tiếng hiện nay của ngươi! Nếu ngươi cứ mãi kén cá chọn canh này không diễn kia không diễn, quay đầu ngược xuôi lại phủ sóng gương mặt mới mẻ khác thỏa mãn khẩu vị khán giả , đến lúc đó còn ai nhớ tới ngươi nữa. Nhanh thôi ngươi tin không, hiện nay fan còn lăn lê ở weibo nói yêu ngươi, liền một tháng ngươi không xuất hiện, các nàng đều chạy đi tìm người khác. Tới lúc nhiệt độ nguội lạnh ngươi muốn trở mình làm gì cũng khó. Nếu là đổi lại trước kia, ngươi muốn trở thành lưu lượng cũng không được, hiện tại cơ hội đến, ngươi lại bảo không cần! Là vai nữ một a, Trần Cách ngươi xác định rõ chưa? Ngươi chắc chắn không cần sao?"
Trần Cách bị Tư tỷ rống bên tai tới đau đầu: "Ta biết Tư tỷ nói không sai, nhưng nếu bây giờ ta nhận vai tiểu vương phi, lần sau công ty khẳng định lại tiếp thêm cho ta nhiều vai tiểu vương phi khác nữa. Giống như Tiểu Mao mấy năm nay đổ lại vẫn luôn diễn nữ phụ ngốc nghếch gây cười"
Tư tỷ: ".... Các ngươi ở cùng một chỗ không bao lâu mà tình cảm cũng thật tốt a, cái này nàng cũng nói cho ngươi biết. Như thế nào, nàng ghét bỏ không muốn đóng nữa đúng không?"
"Tiểu Mao không có nói, chuyện này do ta tự nhìn ra"
Trần Cách thật nghiêm túc hỏi Tư tỷ: "Tư tỷ, ngươi nói thật cho ta biết, công ty còn muốn tìm cho ta tham gia chế tác đàng hoàng không? Mặc dù chỉ diễn vai người qua đường trong đó như trước kia cũng được"
Tư tỷ thật không hiểu: "Vai nữ một ngươi không diễn, lại muốn đi làm người qua đường khênh kiệu cho kẻ khác"
Trần Cách kiên định trả lời: "Ta chỉ muốn trở thành một diễn viên đàng hoàng"
Tư tỷ chép miệng, gật gật đầu rồi lấy di động ra gọi điện, sau đó nói với Trần Cách: "Ngày mai Chris gọi ngươi đến nói chuyện sau, bây giờ ngươi lên nhà nghỉ ngơi đi, mệt mỏi cả một ngày"
Trần Cách mệt mỏi gật đầu, đẩy hành lý đi vào trong. Đi được nửa đường, Tư tỷ phía sau gọi nàng một tiếng: "Cái này ta nói không phải trên lập trường người đại diện, mà lấy tư cách bằng hữu khuyên ngươi một câu: Ăn no bụng mới có thể nói đến lý tưởng hoài bão, còn không những thứ đó chỉ là vớ vẩn. Hiện nay trên đời lý tưởng còn có chỗ cất tiếng nói sao? Hơn nữa rốt cuộc lý tưởng của ngươi là cái gì, tam kim ảnh hậu ư? Hay là tượng vàng Oscar? Chờ tới khi ngươi có năng lực thuê được chỗ ở ít rách nát hơn hãy nói tiếp"
Trần Cách nghe một tràng bên kia xong, cũng không quay đầu lại, đi tiếp vào trong. Tòa nhà không có thang máy, Trần Cách xách vali đi bộ lên lầu năm, tới nơi phải chống tay lên cửa thở dốc một trận.
Khuya khoắt như vậy bạn cùng phòng còn gọi điện cãi nhau với người nhà. Cảnh tượng này giống y như đúc trước kia, khiến Trần Cách có chút mê man, giống như nàng đã đi một vòng thật xa, thấy được vô vàn cảnh đẹp trên đời, ngỡ rằng mình có cơ hội thoát ly thực tại nhưng cuối cùng vẫn quay về chỗ cũ.
Đem hành lý sắp soạn ra xong xuôi, Trần Cách muốn vào nhà vệ sinh tắm rửa, phát hiện ra bạn cùng phòng mới vừa nãy còn cùng người nhà hùng hổ mắng nhau một trận bây giờ đang nhốt mình bên trong khóc đến thê lương.
Trần Cách không tiện quấy rầy nàng, nhưng mà không tắm ngủ không được, đành ra phòng khách ngồi chờ. Căn phòng Trần Cách thuê chỉ có một cái cửa sổ nhỏ xíu nhìn ra ngoài, người bạn ở cùng thỉnh thoảng còn cảm thán nhìn giống như cửa sổ phòng giam.
Trần Cách đứng tựa cửa sổ, nhớ lại những lời Tư tỷ nói ban nãy, kỳ thật không sai.
Hiện tại muốn đi tìm chỗ khác tốt hơn mà ở cũng không có năng lực, thật vất vả mới có chút khởi sắc, chính mình nên tập trung bắt lấy.
Tiểu vương phi sẽ là cơ hội tốt nhất của mình ư?
Mình có thể tiếp tục chờ đợi được bao lâu?
Xã hội hiện nay còn có chỗ cho lý tưởng nói chuyện sao? Trần Cách nhẩm lại câu hỏi Tư tỷ hỏi nàng.
Chẳng lẽ thật sự là không sao?
Trần Cách vẫn luôn cho rằng, con người nên vì lý tưởng mà sống.
.
Ngày hôm sau Chris và CEO mới của Bạch Mã điện ảnh tới công ty, tìm Tư tỷ hỏi về việc của Trần Cách. CEO mới họ Tôn, nghe xong liền cười lạnh: "Loại người này ta thấy nhiều, để ta nói chuyện trị cô ta một trận, bảo đảm sau đó liền ngoan ngoãn nghe lời"
Chris tiếp xúc với Tôn tổng hai ngày, biết người này miệng mồm dữ tợn, cố ý nhắc nhở một câu: "Ngài đừng dọa tiểu Trần sợ, kỳ thật tiểu Trần kỹ thuật diễn