Lạc Tĩnh Dực thu thập hành lý xong, cũng sắp sửa xuất phát cùng một hôm với Trần Cách. Trước đó Đào đạo còn bám theo hỏi đi hỏi lại: "Dực tỷ, ngươi thật sự muốn cùng chúng ta tiến tổ sao?"
Lạc Tĩnh Dực đương nhiên biết hắn suy nghĩ cái gì: "Yên tâm, ta chỉ là nhập tổ cùng để tiện bề quan sát thôi. Ngươi là đạo diễn, mọi thứ trong đoàn đều tùy ngươi định đoạt, ta sẽ không tùy tiện khoa tay múa chân phát tiết làm ngươi khó xử."
Đào đạo cười hì hì: "Ta cũng không phải lo lắng chuyện đó, rốt cuộc Dực tỷ vẫn là người hiểu chuyện, đương nhiên sẽ không đẩy ta vào thế khó. Vậy thì nhân tiện xin cho hỏi thêm một câu bát quái, ngươi là lo lắng nữ chính của mình không thích ứng kịp với nhịp độ làm việc sao, dù sao đã lâu tiểu Trần cũng chưa tiến tổ, nếu lóng ngóng cũng không có gì lạ. Cái này ta có thể giúp"
"Ta không lo lắng tiểu Trần." Lạc Tĩnh Dực nói, "Tiểu Trần trình độ chuyên nghiệp thế nào lòng ta hiểu rõ, lần này ta tiến tổ chủ yếu là để chống lưng cho ngươi. Phải biết hiện nay tư bản lũng đoạn đến kinh người, Lục Tĩnh Sanh còn đỡ, nhưng phía đầu tư cũng không chỉ có nàng, vẫn còn ba bốn bên khác chầu chực, chỉ chờ sơ hở một chút liền lập tức ngắt nhéo kịch bản, nhét người của bọn hắn vào. Ta không muốn dự án tâm huyết ấp ủ hai năm qua bị bất cứ kẻ nào nhúng tay vấy bẩn, nhất định phải đảm bảo cho đứa con này nguyên vẹn hình hài tới ngày ra rạp"
Đào đạo nghĩ thầm, vậy sao hai bộ phim trước ngươi không xuất hiện chống lưng cho ta, lại chạy đi tìm tư liệu, bỏ mặc ta ở hiện trường điều đình với tư bản đến muốn trọc đầu.
Quay chân nhân tú tỉnh táo rồi mới nhớ ra ta cũng là con người cũng cần được che chở yêu thương?
Đào đạo trong lòng hung hăng trách móc hờn dỗi Lạc Tĩnh Dực để tự an ủi bản thân, chứ nào dám phun ra thành lời.
Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại, có Lạc lão sư cùng tổ cũng không có gì là không tốt, có nàng ở đó trấn tràng, bất luận yêu ma quỷ quái nào cũng đừng ôm vọng tưởng sửa đổi kịch bản, quay chụp dĩ nhiên sẽ mau chóng thuận lợi hơn nhiều. Đúng là trong họa có phúc, nhẫn nhịn chịu đựng tính tình của lão Phật gia là được rồi. Đào đạo lau mồ hôi.
Lạc Tĩnh Dực còn chưa đi, Tả Cẩn đã bắt đầu nhớ thương: "Bảo bảo, mới hạ sốt không được mấy hôm lại muốn chạy ra bên ngoài? Còn mang theo hành lý nhiều như vậy, là đi sưu tầm tư liệu sao? Chao ôi, cực nhọc bảo bảo quá"
"Không phải tìm tư liệu, con là đi nhập tổ. Kịch bản lần này tương đối phức tạp, cần phải đi theo hỗ trợ để đảm bảo tiến độ đúng thời hạn, ước chừng kéo dài khoảng một tháng"
Tả Cẩn tò mò: "A? Là bộ "Ước nguyện vị thành niên" sao? Chuẩn bị khởi quay rồi?"
Tất cả kịch bản của Lạc Tĩnh Dực viết Tả Cẩn đều xem qua, đôi khi còn rất hăng hái đóng góp ý kiến, tuy rằng trước giờ Lạc Tĩnh Dực không có xem trọng mấy góp ý đó bao giờ, nhưng để không phá hỏng nhiệt tình của mẹ, mỗi lần viết xong vẫn đều đưa cho Tả Cẩn đọc.
Thời điểm "Ước nguyện vị thành niên" vừa viết xong, Tả Cẩn là người đầu tiên đọc nó.
Lạc Tĩnh Dực: "Đúng vậy."
Nhớ lại có lần Lạc Tĩnh Dực bảo Trần Cách là nữ chính phim tiếp theo của mình, trực giác nhạy bén của Tả Cẩn bắt đầu nhấp nháy điên cuồng dò sóng radar, nhưng ngoài mặt vẫn làm bộ lơ đãng hỏi: "A? Nữ chính là ai đảm nhận? Cảm giác hiện nay rất ít diễn viên trẻ nào có được khí chất đủ để diễn vaiTrần Diệu."
Lạc Tĩnh Dực còn không hiểu lão hồ ly đang muốn ám chỉ cái gì sao, nhưng mà hiện tại đang đợi Triệu Liễm tới đón không có việc gì làm, rảnh rỗi tán gẫu chiều lòng lão bà bà một chút cũng tốt: "Là Trần Cách, tiểu cô nương bị mẹ trực tiếp lùa vào phòng ngủ của con lúc con đang ốm, còn nhớ nàng không?"
Trong đầu Tả Cẩn oa lên một cái, lập tức mơ về viễn cảnh hôn lễ rực rỡ, lụa trắng tung bay đầy trời—— quả nhiên là tiểu Trần!
"A? Thật là tiểu Trần? Tự dưng nghe con nói mẹ mới để ý, quả là khí chất rất hợp nha! Khẳng định không ai thích hợp đóng vai Trần Diệu hơn tiểu Trần nữa! Con xem, ngay cả họ đều giống nhau! Đây là duyên phận sắp đặt!"
Lạc Tĩnh Dực ghét bỏ nhìn Tả Cẩn: "Mẹ, mẹ muốn nói cái gì liền nói thẳng ra đi. Một lát nữa con đi rồi không còn ai ngồi chờ mẹ quanh co nữa đâu"
Tả Cẩn cười tủm tỉm đấm vào cánh tay Lạc Tĩnh Dực một chút: "Đứa nhỏ này, mẹ làm gì nghĩ nhìn như con tưởng"
Lúc này Triệu Liễm cũng vừa phát WeChat tới: "Lạc lão sư, ta đến rồi."
Đến lúc Lạc Tĩnh Dực phải rời đi, Tả Cẩn đứng ở cửa lưu luyến nói với theo: "Ở đoàn phim nhớ phải hiền dịu biết không, đừng suốt ngày trưng cái mặt bà la sát ra! Cùng tiểu Trần ở chung một chỗ phải đối xử ôn nhu với người ta đó!"
Lạc Tĩnh Dực: "......"
Lạc Tĩnh Dực thấy Tả nữ sĩ cười đến xán lạn, không có chỗ nào giống như đang tiễn mình đi công tác, mà giống như tiễn mình đi hưởng tuần trăng mật.
.
Tư tỷ dùng vận tốc ánh sáng chiêu mộ một trợ lý đáng tin cậy cho Tiểu Mao, nhiệm vụ của trợ lý này là quan sát nhắc nhở để Tiểu Mao an phận đóng phim, đừng gây chuyện như Tống Như Ngữ ngày xưa, nếu có phát sinh tình huống gì thì lập tức báo công ty. Lo chuyện Tiểu Mao xong xuôi, Tư tỷ cùng Trần Cách lên đường bay tới Thượng Hải để quay vài phân đoạn tại một cổ trấn ở đây. Xong việc lại quay trở về studio Bắc Kinh chụp tạo hình nhân vật cùng poster phim, chỉnh sửa hoàn tất sẽ nhanh chóng công bố danh sách diễn viên chính thức, bắt đầu khởi động tuyên truyền. Hiện tại ngoại giới rất chú ý động tĩnh bộ phim này, nhưng bởi vì mấy cái account marketing ngậm tiền đều điên cuồng tung rumor bánh vẽ rằng Bạch Tinh thủ vai chính khiến người qua đường bị tẩy não không ít, Tư tỷ trông thấy đều hãi hùng khiếp vía. Fan Bạch Tinh tuy rằng ngoài miệng nói chưa công bố chúng ta chưa cần vội, kỳ thật sau lưng đều ngóng trông Bạch Tinh có thể giành vai. Đây là dự án Lạc Tĩnh Dực cùng Đào đạo ấp ủ suốt hai năm, thể loại thriller mới lạ nổi bật giữa thị trường tràn ngập phim tình cảm đến độ bão hòa, đội ngũ chế tác càng không cần phải nói, chỉ bao nhiêu đó thôi cũng đủ biết khi công chiếu có thể vét về bao nhiêu tiền. Miếng bánh béo bở thế này còn chưa có chủ, treo lơ lửng giữa không trung khiến không chỉ Bạch Tinh mà diễn viên khác đều thèm nhỏ dãi, muốn cắn ngập răng mang về. Mấy đại fan của Bạch Tinh còn tỉ mỉ soạn sẵn bản thảo thổi phồng Bạch Tinh cùng tổ chức give away, chỉ cần chờ đoàn làm phim công bố liền lập tức post lên.
"Sợ là đến lúc công bố chính thức rồi, fan Bạch Tinh bị mừng hụt lại tức tối quay ra mang thù chúng ta không?" Tư tỷ hơi lo, gọi điện thoại nhắc nhở Chris để công ty chú ý dư luận một chút, đặc biệt là chuẩn bị sẵn kịch bản đối phó khi bị fan Bạch Tinh xé.
Trần Cách cùng Tư tỷ lần này đi chuyến bay không có wifi, lên tới máy bay liền tắt di động nghỉ ngơi, dưới đất phát sinh động tĩnh gì đều không hay biết. Nguyên bản từ Bắc Kinh đến Thượng Hải chỉ xấp xỉ hai tiếng, nhưng mà chuyến bay này còn dính delay, kéo lê thê đến hai tiếng rưỡi. Trong thời gian hai tiếng rưỡi đó, fan Trần Cách với fan Bạch Tinh đột nhiên lại nảy sinh xung đột.
Đầu đuôi là do hành trình của Trần Cách bị bọn hoàng ngưu (bọn đầu cơ, phe vé) rao bán, account marketing mua về post lên bị fan ùa vào mắng cho một trận. Mắng xong lúc sau trở vào diễn đàn thảo luận, thắc mắc không biết bồ câu đi Thượng Hải làm cái gì? Là ghi hình show thực tế mới sao? Hay vẫn là có công tác gì khác? Quay phim?
【 bồ câu bồ câu hoàn toàn không PR, chúng ta muốn cũng không thể hỗ trợ nàng tuyên truyền a. Tức thật... 】
【 Đúng đó! Show thực tế trước đó vào thời điểm bạo nhất, dàn cast hầu như ngày nào cũng đều post weibo tương tác, hút thêm được fan nào hay fan đó, chỉ có bồ câu cùng La tỷ im phăng phắc. Quá phật hệ đi! 】
【 Xem ra bồ câu là muốn tập trung đóng phim, không đặt nặng vấn đề đi show. Nàng chuyên chú cho sự nghiệp là