Editor: Rice ☘
Thanh âm Mộ Hướng Tuyết mang theo một phần kinh hoảng, cố giả bộ trấn định uy hiếp nói, "Mộ Tư Nguyệt, tôi mang thai chính là cốt nhục Quý gia, cho dù cô khiêu khích ly gián cũng vô dụng, sự thật sẽ chứng minh hết thảy. Hiện tại cô cả ngày đều quấn lấy cha của con tôi, cô nhất định phải tới, tôi với cô nói chuyện cho rõ ràng..."
"Phải không!" Mộ Tư Nguyệt nghe thấy phần tự tin này của cô ta, đáy lòng càng cảm thấy không thích hợp.
"Mộ Hướng Tuyết, nếu như cô mang thai thật sự là hài tử của Quý Thần, như vậy phiền cô quản tốt anh ta. Đừng để anh ta làm phiền tôi cả ngày, tôi không cần anh ta lấy lòng, đừng gửi cho tôi trang sức và quần áo, tôi không thèm đồ của anh ta. "
Nói xong, khuôn mặt nhỏ nhắn Mộ Tư Nguyệt trầm xuống, lập tức cúp điện thoại di động.
Hít sâu một hơi, nhìn quanh căn nhà ấm áp này một vòng, sống một mình ở đây, cô chỉ hy vọng cuộc sống có thể yên tĩnh và bình thản.
......
"Khó có được một hôm Tề Duệ rảnh rỗi, nhất định phải vui vẻ..." Mấy vị công tử ăn chơi trác táng tràn đầy phấn khởi nói chuyện, mở tiệc, chơi đùa nữ nhân.
Mà một người đàn ông trong đó cúi đầu mày nhíu chặt nhìn điện thoại di động, cũng không để ý tới bọn họ, vẻ mặt anh lạnh lùng phức tạp, giống như là đang xử lý một ít chuyện trọng yếu.
"Tề Duệ, anh cầm điện thoại di động làm cái gì vậy?" Có người tò mò hỏi một câu.
Một người trong đó trêu chọc một câu, "Chuyện của phụ nữ? "
"Ngốc hả, Tề Duệ khi nào để nữ nhân ở trong lòng..." Mấy người đàn ông cười hì hì thảo luận.
Sở Phi Phàm ý tứ không rõ cười khẽ, "Cũng không hẳn..."
"Tề Duệ, cậu đi đâu vậy?" Sở Phi Phàm còn chưa dứt lời, lại kinh ngạc nhìn Tề Duệ đứng thẳng đi về phía cửa phòng.
"Tiệc tùng còn chưa bắt đầu, lát nữa còn có người mẫu quốc tế trẻ sẽ tới đây, đừng đi nhanh như vậy..."
Tề Duệ không để ý tới bọn họ, tay phải nắm chặt điện thoại di động, dư quang liếc mắt nhìn WeChat một cái, Mộ Tư Nguyệt chết tiệt, vẫn không chịu thêm anh làm hảo hữu phải không!
Đã mười ngày rồi, lần trước mắng cô vài câu mà thôi, cư nhiên lá gan mập mạp dám cùng anh nháo lâu như vậy!
Ba một tiếng, không kiên nhẫn mở cửa xe, "Sở Phi Phàm toàn cho ra chủ ý phá hoại..."
Trực tiếp lái xe qua bắt cô về nhà, xem ai dám ngăn cản tôi!
Kít——
Bugatti màu đen còn chưa đến khu biệt thự Cảnh Viên, nhưng đã dừng lại gần đại học thành phố A.
"Mộ Tư Nguyệt?" Ánh mắt Tề Duệ nhìn về phía cửa bên trái phía Tây đại học A
Xe vững vàng dừng ở đầu đường, không ít sinh viên đại học đi qua tò mò nhìn về phía chiếc xe thể thao quý giá có hạn này, chỉ thấy một người đàn ông dáng người trác tuyệt từ trong xe đi ra.
Tề Duệ một thân tây trang màu đen định chế, bên trong màu trắng phối hợp với cà vạt màu lam sậm, dáng người cao lớn anh tuấn, đứng trên đường phố người đến người đi, trong nháy mắt trở thành tiêu điểm chói mắt, ngũ quan lai Á-Âu hoàn mỹ của anh, tuấn mỹ, tinh tế nhưng cũng lộ ra một phần lạnh lùng xa cách, làm cho người ta không dám nhìn thẳng anh.
Khuôn mặt anh lạnh lùng, sải bước đi về phía cửa bên trái phía Tây.
"Oa, đại soái ca đối diện kia là ai?"
"Ngôi sao nước ngoài à... Nhưng minh tinh cũng không có khí chất như anh..."
"Tay trái anh ấy kìa, chiếc đồng hồ Patek Philippe đó tôi đã nhìn thấy trên tạp chí hàng năm, giá bán đấu giá hơn 300 vạn franc Thụy Sĩ, trời ạ, gần 20 triệu NDT, một chiếc đồng hồ đó có thể mua mấy căn nhà..."
"Hình như anh ấy đang nhìn bên này!" Nữ sinh ở cổng trường hét lên trong sự phấn khích.
Một đám học sinh tò mò nhìn về phía người đàn ông đối diện đường cái, nhìn dáng người trác tuyệt của nam nhân kia, khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng đều không khỏi kinh diễm, lộ ra bộ dáng ái mộ ngơ ngẩn.
"Cẩn thận một chút." Mộ Tư Nguyệt bị đám người vây quanh phía trước đẩy một cái, một vị nam nhân bên cạnh lập tức tiến lên đỡ lấy cô.
Mộ Tư Nguyệt hướng anh lễ phép cười cười, "Cám ơn. "
"Tư Nguyệt, nhiều năm như vậy không gặp, cậu vẫn hiền lành nhu thuận như trước." Đối phương cười trêu chọc.
Mộ Tư Nguyệt nhìn bạn học cũ trước mắt, nở nụ cười nhạt có chút cảm thán, "Bản tính khó dời nha, thoáng cái chúng ta đã trưởng thành, cậu cư nhiên trở thành trợ giảng đại học A, không hổ là lớp trưởng của chúng ta, trước kia lúc học trung học ở bên cạnh Phong Ca, thiếu chút nữa bị cô ấy dạy hỏng. "
"Hiện tại cô ấy vẫn chuyên môn đầu độc tôi, đã năm giờ rồi, chúng ta mau đi qua đi, Tư Nguyệt cậu xuất ngoại bốn năm, những người bạn học cũ như chúng tôi đều đặc biệt nhớ cậu." Đối phương cười đến sáng lạn, đưa tay vỗ vỗ bả vai Mộ Tư Nguyệt giống như anh trai.
Mộ Tư Nguyệt tâm tình không tệ, Phong Ca là bạn tốt nhất của cô, đã lâu không gặp cô ấy.
"Oa, vị đại soái ca kia đi về phía chúng ta!" Đột nhiên một đám nữ sinh phía trước thẹn thùng thấp giọng hét lên.
Mộ Tư Nguyệt vừa ngẩng đầu, cả người lại cứng đờ.
Cách một lòng đường cái, tầm mắt Mộ Tư Nguyệt cùng nam nhân đối diện bốn mắt giao nhau, con ngươi thâm trầm của nam nhân gắt gao nhìn chằm chằm cô, ánh mắt kia có một phần tức giận.
Là anh ta, tại sao anh ta lại ở đây?
Mộ Tư Nguyệt không biết vì sao đáy lòng có một phần chột dạ kỳ quái, vội vàng lui về phía sau, cách bạn học cũ của mình xa ba bước.
"Làm sao vậy?" Đối phương thấy vẻ mặt cảnh giác của cô, hơn nữa cùng mình bảo trì khoảng cách xa lạ cảm giác có chút kỳ quái.
"Không có gì." Mộ Tư Nguyệt biểu tình có chút khẩn trương.
Tề Duệ tới nơi này làm cái gì...
Nam nhân từng bước từng bước băng qua đường, rõ ràng chỉ là bước chân đơn giản, nhưng mà nam nhân này lại có được một phần mị lực đặc biệt, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Khi bước chân của người đàn ông kia càng lúc càng gần, Mộ Tư Nguyệt cảm giác nhịp tim mình cũng dần dần tăng nhanh, anh làm sao lại xụ mặt.
Khi bóng đen cao lớn rơi xuống trên người Mộ Tư Nguyệt, phần khí tức quen thuộc lạnh như băng kia trong nháy mắt quẩn quanh bên cô, mơ hồ thậm chí còn có một phần thịnh nộ.
Mộ Tư Nguyệt đại não có chút hỗn loạn, anh tìm cô? Anh muốn làm gì...
"Tề Duệ!"
Nhưng đúng lúc này, một chiếc xe trên đường cái vững vàng dừng lại, một thanh âm nữ trong trẻo truyền đến, thanh âm này khiến Mộ Tư Nguyệt bừng tỉnh.
"Tề Duệ, sao anh lại ở chỗ này, anh là tới tìm em sao?"
Động tác của người phụ nữ có chút vội vàng từ trong xe đi ra, trong giọng nói không kìm nén được kích động vui sướng.
Phía sau Mộ Tư Nguyệt có một đôi nam nữ tướng mạo tuyệt hảo, cô thủy chung đưa lưng về phía bọn họ, Mộ Tư Nguyệt không hiểu sao cảm thấy ngực mình có chút không thoải mái.
Tốt xấu gì cô cũng là thê tử trên danh nghĩa của anh, ăn vụng cũng đừng kiêu ngạo như vậy, cư nhiên ở ngay trước mặt cô.
"Tề Duệ, anh tới đại học A vì sao không nói cho em biết..." An Dĩ Nhu thanh âm làm nũng như hờn