"Ta là ngươi tương lai vương phi nên đến Nhiếp Chính Vương phủ ở trụ là chuyện thiên kinh địa nghĩa.
Chẳng lẽ vương gia muốn ta và Vân Khinh ra ngoài ở trọ không thành?" Hàn Băng Vô Tình lạnh nhạt đáp.
Phượng Kinh Hồng nghe nàng nói như vậy á khẩu không trả lời được.
Mặc cho hắn biết ở bất kỳ quốc gia nào, tổ chức Điệp Sát cũng đều có một vài căn cứ bí mật để dừng chân nhưng những lời Hàn Băng Vô Tình nói không phải không có lý.
Nàng là tương lai vương phi của hắn, há lại có thể ra ngoài trụ đạo lý.
Hơn nữa, hắn không phải cũng chuẩn bị phòng cho nàng rồi sao?
Mặc dù không biết tại sao nàng lại chủ động muốn vào vương phủ trụ ý tứ nhưng như vậy thì đã sao?
Cho dù nàng vào vì muốn thư thập tin tình báo cũng chẳng sao cả.
Chỉ cần có hắn ở đây mọi chuyện không phải vấn đề.
"Nếu vậy thì để bổn vương đưa ngươi về." Phượng Kinh Hồng đứng dậy tiến về phía trước một bộ dẫn đường bộ dáng.
Thấy có người từ cầu thang trên lầu bước xuống, đám thuộc hạ của Phượng Kinh Hồng đang nghỉ ngơi xơi nước liền tập trung ánh mắt nhìn đến.
Nhận ra người xuống là vương gia nhà mình, đám người vội vàng đứng dậy xếp thành một hành ngay ngắn.
Phượng Kinh Hồng bước qua người đám thuộc nhưng bọn họ vẫn không một chút phản ứng.
Lúc này trong mắt bọn hắn tràn đầy sự kinh diễm khi nhìn hai bóng hình yểu điệu của hai thiếu nữ đi sâu.
Chính xác là nhìn bạch y thiếu nữ chằm chằm.
"Các ngươi còn