Mặc cho bên ngoài thân thể mình như thế nào chiến đấu, lúc này trong ý thức của Hàn Băng Vô Tình lại là một mặt khác cảnh tượng.
Tuyết trắng hay huyết hồng?
Tuyết bay hay là huyết bay?
Là huyết ấm áp hay tuyết lạnh lẽo?
Nàng cũng không biết nữa.
Có lẽ tất cả đều là, cũng có thể là không phải.
Huyết ấm áp hòa tan tuyết lạnh lẽo nhưng cũng đồng nghĩa với việc tuyết làm giảm nhiệt độ của huyết làm cho nó cũng lạnh lẽo, cuối cùng vẫn đóng băng.
Đương nàng nhìn thấy mĩ phụ ngã xuống nhưng vẫn nhìn về phía nàng không chớp mắt, nữ hài cảm giác trong lồng ngực tựa hồ có thứ gì nghẹn lại làm nàng hô hấp không thông.
Nàng dù thông minh thế nào, hiểu chuyện như thế nào chung quy, nàng cũng vẫn chỉ là một cái hài tử.
Một cái hài tử cũng là một nữ hài được lớn lên trong sự bảo hộ của gia đình.
Ấy vậy mà, hôm nay ngay trong ngày sinh nhật vừa tròn mười tuổi của bản thân, nàng nhìn thấy cảnh phụ mẫu mình chết thảm ngay trong tay một đám người xa lạ, đả kích này đối với nàng có bao nhiêu to lớn.
Dù là một nam tử trưởng thành nhìn thấy cảnh này, cho dù có kiên cường đến đâu cũng sẽ ngã quỵ huống chi là một nữ hài mới tròn mười tuổi như nàng.
Tiểu nữ hài chỉ cảm thấy máu trên người là ấm áp nhưng mà vì sao trong tâm lạnh quá, hảo lãnh đâu.
Đôi má đỏ bừng vì giá lạnh nhưng đôi mắt màu hổ phách kia sao vẫn liên tiếp