Mạc Thiên Sầu thân thể có vài phần thoát lực liền ở trong thạch thất nghỉ ngơi nửa cảnh giờ sau đó mới cầm đan dược đã luyện tốt mang đến chỗ Vân Khinh.
Từ khi Hàn Băng Vô Tình bị Phượng Kinh Hồng đánh hôn mê, Vân Khinh vẫn luôn ở trong tòa đại lâu này chăm sóc nàng.
Thương thế lúc trước của nàng nhờ viên đan dược của Hàn Băng Vô Tình cũng đã hảo thất thất bát bát.
Vân Khinh giúp thiếu nữ trên giường lau mặt liền đi ra ngoài.
Sau khi Vân Khinh đã đi xa, lông mi thiếu nữ khẽ run rẩy, đôi mắt màu hổ phách từ từ mở ra.
Nhìn thấy căn phòng xa lạ, Hàn Băng Vô Tình trong hiện lên vài phần mê mang.
Nàng một tay chống giường ngồi dậy, một tay xoa bóp xoa bóp thái dương, trong đầu sửa sang lại ký ức trước khi hôn mê.
Đầu tiên là lúc Vân Khinh rời đi, nàng mất đi ý thức, sau đó là lâm vào một cái gọi là mộng cảnh rồi tiếp theo đó là bị một kẻ nào đó đánh lén sau lưng rồi không còn biết gì nữa.
Hàn Băng Vô Tình đưa tay xoa giữa mày cố gắng nghĩ xem nơi này là nơi nào thì phát hiện trên tay có khá nhiều miệng vết thương sớm đã kết vảy.
Kiểm tra toàn thân, nàng nhận vết thương trên người so với trên tay chỉ hơn chứ không ít.
Ngay cả trên cổ cũng có một miệng vết thương nhỏ.
Những miệng vết thương này từ đâu ra, Hàn Băng Vô Tình không hề có chút ấn tượng nào