Hệ thống bật báo động: [Cảnh báo! Ký chủ đại nhân bị tha hóa, xin mời ký chủ đọc một quyển "Yêu thương con người, yêu thương nhân loại" để chỉnh sửa lại nhân tâm!]
Nguyệt Ninh bĩu môi, nàng tỏ vẻ : Ta chỉ đùa một chút, vì cái gì lại phản ứng kinh khủng như vậy?
Bên này, Nhạc Dao Dao không hề có tâm trạng mà đùa giỡn, ngược lại nàng ta còn cảm thấy thật đau khổ, thật thương tâm.
Hiện tại nàng chỉ cầm trong tay 1 vạn, đây là tất cả số tiền mà nàng có.
Nhạc Dao Dao nghị nghĩ, cuối cùng nàng ta quyết định gọi cho trợ lý với hi vọng có thể mượn được tiền.
Nhạc Dao Dao mím môi, nàng ta khẽ nói: "Chị Vân Diễm, hôm nay em gọi cho chị là để xin lỗi chuyện hôm trước.
Hôm ấy em không biết lý lẽ, mong chị đừng trách em"
Hôm ấy Vân Diễm mời nàng tham gia buổi tiệc đóng máy của một vị đạo diễn, ông ta là một cái lão già biến thái, trong giới ai ai cũng biết.
Hôm ấy ông ta có ý định sàm sỡ Nhạc Dao Dao, nhưng rất may là có người ngăn cản, vì thế nên nàng mới không bik làm sao cả.
Thế nhưng chuyện vẫn chưa chấm dứt tại đây, lão già khốn kiếp kia còn nói muốn đưa nàng về.
Nhạc Dao Dao đương nhiên sẽ từ chối, nhưng nào có dễ dàng như vậy?
Hôm ấy, lão già đáng chết kia đưa nàng về trung cư.
Sẵn tiện trên đường đi ông ta còn sàm sỡ nàng, xém chút nữa nàng bị ông ta ăn sạch, nhưng thật may rằng khi ấy bên ngoài thật nhiều người, vì thế ông ta không thể nào làm việc kia.
Nhạc Dao Dao còn nhớ đến một chuyện, đó là trước khi lão ta đi, lão ta còn nói rằng: "Nếu em muốn trở nên nổi tiếng thì cũng rất đơn giản, em chỉ cần đồng ý làm tình nhân của anh, việc còn lại cứ để anh lo, anh sẽ cho em tất cả!"
Nhớ đấn hình ảnh lão già kia dùng cái vẻ mặt đáng ghê tỡm, với nụ cười biến thái kia thì Nhạc Dao Dao lập tức cảm thấy một cơn buồn nôn từ trong dạ dày trào ngược lên đến tận cổ họng.
Nhạc Dao Dao cố gắng áp chế cơn buồn nôn, nàng ta tiếp tục nói: "Chị, chị...Có nghe em nói hay không?"
Vân Diễm cười cười, giọng nói có vẻ như đang trào phúng Nhạc Dao Dao: "A, xin lỗi.
Nảy giờ tôi cứ tưởng Nhạc tiểu thư gọi nhầm số, vì thế nên tôi mới không trả lời.
Thân là tiểu minh tinh tương lai, Nhạc tiểu thư cần gì phải xin lỗi một người trợ lý thấp hèn như tôi cơ chứ?"
Thân chỉ là một diễn viên quần chúng, nàng ta lại tự cho rằng bản thân chính là ảnh hậu cao cao tại thượng? Nàng ta thái độ với trợ lý, thái đệ với đạo diễn và những người khác.
Nàng ta cho rằng chỉ cần xin lỗi là có thể giải quyết được vấn đề hay sao? Việc lần đó đã khiến cho mọi người tức giận, không chỉ mỗi mình nàng.
Nhạc Dao Dao cắn chặt môi, nàng ta khẽ nói: "Em thật sự xin lỗi" Nếu không phải nàng đang rất cằn đến sự giúp đỡ của Vân Diễm, thì nàng sẽ không bao giờ gọi điện thoại để xin lỗi.
Vân Diễm đưa nàng cho một lão già biến thái, hiện tại còn trách nàng? Tuy giới giải trí phức tạp, nhưng không phải chỉ có một cách duy nhất là đi cửa sau kia.
Nàng sẽ tự mình đứng vững bằng thực lực, nàng không cần đàn ông.
Càng không muốn