Lý tưởng Hero of Justice, lý tưởng này của Kiritsugu•Emiya được sinh ra từ khi ông còn rất nhỏ, nó là thứ đại diện cho chính nghĩa mà ông ta tin tưởng, thứ đã theo ông ta từ những ngày đầu trong những buổi huấn luyện để trở thành 1 pháp sư sát thủ.
Chính bản thân lý tưởng Hero of Justice này đã thôi thúc Kiritsugu vứt bỏ mọi cảm xúc để có thể đạt tới thứ chính nghĩa đầy chân thực nhưng lại tàn bạo đó, ông ta cũng hiểu rằng không có chính nghĩa, hạnh phúc, tự do nào mà không cần phải đổ máu nên cam lòng gánh chịu lấy tất cả để vì mở ra 1 tương lai sáng lạn hơn.
Có điều bản thân Kiritsugu lại không phải là 1 con người mạnh mẽ, ông ta bỏ xuống được nhưng lại chẳng thể quên nó được, điều này đã khiến cho những cảm xúc kia từ từ ăn mòn dần 1 kẻ có thể tử vì đạo như ông ta, tuy ông ta không lung lay nhưng lại bị chính thứ mà mình tin vào đẩy từ địa ngục này sang địa ngục khác.
Kiritsugu luôn thúc đẩy bản thân mình tìm lại thứ mà ông ta luôn cố gắng quên đi, đó cũng chính là lý do mà ông ta bị kẹt trong vòng luẩn quẩn của chính mình và chẳng bao giờ có thể đạt được tới được bất cứ thứ gì cả, quả là 1 con người rất đáng thương.
Lý tưởng và hạnh phúc, Kiritsugu bị 2 thứ này giam cầm lại và dẫn đến việc ông ta gục ngã trên chính con đường của mình, tuy đáng thương nhưng cũng vừa đáng giận, đáng giận là bởi lẽ ông ta thiếu đi chứng kiến của bản thân rồi đến cuối cùng chẳng cứu được bất cứ ai cả.
Giống với Kiritsugu•Emiya, người bỏ tất cả để đạt tới lý tưởng, Kirei•Kotomine cũng sẵn sàng bỏ lại mọi thứ để tới lý tưởng, có điều bản thân hắn ta lại chẳng có thứ gì để bỏ xuống cả, hắn ta được sinh ra bởi sự nghịch lý và ngoại đạo, hắn ta luôn tin tưởng rằng cái chết mới là hết thảy, sự sống chỉ mang lại khổ đau.
Kirei về căn bản chính là 1 cá nhân hoàn toàn ngược lại với Kiritsugu, trong khi ông ta cố gắng bỏ xuống tình cảm, những mối quan hệ, những mạch nhân quả mà bản thân tìm kiếm cả đời để hoàn thành lý tưởng của bản thân thì hắn ta lại đuổi theo nó.
Đã từng có 1 khoảng thời gian Kirei mong muốn, hay đúng hơn là ép bản thân mình mong muốn 1 cô gái và hắn ta sẵn sàng đi xa đến mức là có con với cô ta.
Nhưng cuối cùng bản chất của Kirei lại không thể nào tiếp nhận được sự hạnh phúc đơn thuần mà bất cứ ai cũng theo đuổi đó được, hắn dù cố gắng đến bao nhiêu cũng không thể nào ép buộc bản thân yêu được cô gái đó.
Kể cả dù cô ta có dùng mạng sống của chính bản thân để chứng minh cho Kirei thấy rằng bản thân ông ta vẫn còn tính người, tất cả là vì cô ta cũng yêu hắn ta sâu sắc, cô ta muốn cho bản thân Kirei thấy phần nhân của bản thân hắn ta bằng cái chết của chính mình.
Đáng tiếc, sau khi cô gái đó chết thì thứ tồn tại trong Kirei không phải là đau khổ, sự khóc thương về cái chết của 1 cô ta dùng cả tính mạng để yêu thương hắn ta mà là 1 lời mỉa mai rằng nếu cô ta muốn chết thì đáng lý nên chết trên tay hắn ta mới đúng.
Với sự kiện này thì Kirei đã khẳng định được rằng lý do mà ông ta được sinh ra và nó cũng là con đường ông ta đang theo đuổi, giờ thì Kiritsugu đã chết nhưng ông ta vẫn để lại lý tưởng của mình, cái tên Emiya cho 1 cậu bé mà ông ta đã từng cứu trong thảm họa năm xưa.
Người đó chính là Shirou, người duy nhất mà Kiritsugu cứu được trong chính cái thảm họa mà ông ta gây ra, có thể cuộc đời của Shirou•Emiya này có thể sẽ trôi qua rất bình thường nếu như Kiritsugu không cho cậu ta thấy lý tưởng Hero of Justice.
Tiếc là trên đời này không có thuốc chữa hối hận, giờ đây Shirou đang trong bờ vực gục ngã trước lý tưởng mà mình đã chọn và kế thừa lấy từ bản thân Kiritsugu.
EMIYA sau khi dùng cặp chủy thủ đâm nát tim của Shirou thì cũng cảm thấy cậu ta đã thất bại trên con đường Hero of Justice này, nhưng đây có thể là kết quả tốt nhất, EMIYA thà để Shirou chết trước khi lý tưởng thành hình hơn là để cậu ta sống sót và đi trên con đường chỉ tràn ngập những hối hận cũng như khổ đau đó.
Vì nếu đạt tới được sức mạnh đó thì sớm thôi, Shirou sẽ trở thành 1 cá thể cực kỳ mạnh dù là đem đi so sánh với các phù thủy, đến khi Shirou chết, nếu đủ chiến tích, công trạng thì có thể bắt đầu bước trên con đường Servant và bắt đầu làm các "thủ tục" để thành anh linh hùng mạnh trên anh linh tọa.
Tức khi Shirou thành công thì con đường sắp tới không có gì ngoài sự đau khổ cả, EMIYA chính là ví dụ cụ thể nhất cho những việc này, cậu ta chính là tương lai của con đường Hero of Justice này.
Đôi khi chết cũng là 1 lựa chọn đúng đắn hơn là phải sống và tiếp tục gánh chịu lý tưởng Hero of Justice, thứ không thể nào được đạt tới tiếc là khác với như EMIYA mong đợi, Shirou đã được 1 thứ mà Kiritsugu để lại cứu sống và mang cậu ta đi hoàn thành nốt lý tưởng.
Avalon, nếu không có thứ này thì chắc chắn Shirou đã chết trước khi thành công rồi và đây cũng là thứ làm nổi bật mối liên kết giữa cậu ta với Atoria, có điều thứ này chỉ là hàng dùng 1 lần thôi nên nếu như Shirou thất bại trong cơ hội thứ 2 này thì cậu ta sẽ chính thức tạch.
Cảnh đầu tiên mà Avalon đưa Shirou đi tới là cảnh Kiritsugu vừa gào khóc vừa đi lại trong đống đổ nát của thị trấn Fuyuki năm xưa và cố gắng tìm kiếm các nạn nhân còn sống.
Đi mãi, đi mãi khi mà gần bị tuyệt vọng nuốt chửng thì Kiritsugu đã tìm được Shirou trong đống đổ nát và ngay lập tức chạy tới rồi cố gắng cứu sống cậu ta lên.
Ngay khi Shirou định đi tới gần Kiritsugu thì hối hận của cậu ta, tức EMIYA xuất hiện và can ngăn cậu ta tới gần đó vì sắp tới chỉ có địa ngục mà thôi, thành công tạo ra UBW cũng tức là sẽ đi trên con đường kia mãi mãi không dừng lại, dù cho là có chết cũng phải đi trên nó.
Cơ bản lý tưởng Hero of Justice chính là 1 cái địa ngục vô tận mà người đi trên nó không bao giờ có khả năng dừng lại được, nhưng Shirou mặc kệ những lời đó, thứ duy nhất mà cậu ta thấy được lúc này là ánh mắt tuyệt vọng của Kiritsugu đang dần chuyển sang hy vọng khi cứu được cậu ta.
Làm sao mà Shirou có thể từ bỏ khi mà đã thấy được thứ này cơ chứ, đây cũng chính là lý do mà cậu ta sẵn sàng đi trên con đường này vì cậu ta ngưỡng mộ Kiritsugu.
Shirou muốn trở thành 1 người như vậy, 1 người mà mang trong mình ước mơ cứu giúp mọi người dù cuối cùng cậu ta có mất mọi thứ đi nữa, đây cũng là thứ mà EMIYA đã quên mất trong khi đi trên con đường này và bị chết chìm trong sự đau khổ của những thứ mà cậu ta đã trải qua.
Nếu như bản thân của Shirou vẫn còn nhớ tới thứ này thì cậu ta sẽ không bao giờ trở thành 1 người như EMIYA cả vì cậu ta sẽ tự mình đi hết con đường này dù nó có khó khăn, chông gai đến mức nào đi chăng nữa.
Sau đó là tới phân cảnh thứ 2, đó là cảnh khi mà Sakura đã cho thế giới chìm trong sự đau khổ và hủy diệt, nhưng không có ai tới để cứu Sakura cả, tới cuối thì Shirou lúc này mới tới và cô ấy cũng sẵn sàng mỉm cười như thể đã đợi khoảnh khắc này từ rất lâu.
Kết cục thì không cần phải nói, Shirou lúc này đã chặt đầu Sakura xuống và kết thúc mối thảm họa này, hối hận của Shirou lại 1 lần nữa xuất hiện và nói với cậu ta về việc đây chính là kết cục cuối cùng mà cậu ta phải đối mặt khi đi theo lý tưởng này.
Shirou nghe vậy thì chỉ gật đầu, khác với Kiritsugu, cậu ta sẽ là người hoàn thành lý tưởng này, cậu ta sẽ không bỏ lại thứ gì cả, ở đây không có ai tới để cứu Sakura cả, tới Shirou này cũng chỉ tới để giết cô ấy sau khi đã bỏ xuống phần cảm xúc nhưng Shirou này sẽ cứu cô ấy ngay từ đầu.
Tiếp đến là khung cảnh cuối cùng, nó là 1 đoạn băng, nội dung của nó là hối hận của Atoria khi cô ấy rút thanh Caliburn lên, điều này ám chỉ việc Shirou sẽ rồi cũng sẽ như Atoria, EMIYA sẽ hối hận khi tiếp tục đi trên con đường này khi mà nhìn lại thì chẳng có gì ngoài hối hận cả.
Lần này thì hối hận không còn khuyên Shirou từ bỏ nữa vì bản thân cậu ta đã thấy rõ kết cục của con đường này rồi, nó chỉ hỏi Shirou rằng liệu cậu ta có sẵn sàng đi trên con đường này dù là sẽ như 1 cái máy hay không? Câu trả lời của cậu ta đương nhiên là có.
Shirou sẽ tiếp tục đi trên con đường Hero of Justice này dù là phải đối mặt với khó khăn như thế nào đi nữa, rồi cậu ta trực tiếp rút thanh Caliburn lên.
Trở lại với UBW thì cơ thể của Shirou cũng bắt đầu được chữa lành, EMIYA cũng nhanh chóng nhận ra lý do đằng