Sau khi đưa tiễn Kiritsugu và Irisveil đi thì hiện tại còn đúng 30 phút nữa là sẽ sang ngày cuối cùng của cuộc thánh chiến lần 5, tức là chỉ còn vài giờ nữa thôi, tất cả mọi bố cục sẽ được hoàn thành y như theo đường mà Riley đã vạch ra và cũng là lúc mà cậu đi tới bước cuối cùng.
Ray nhìn lên bầu trời, xuyên thẳng qua không trung, nhìn về phía bản chất, tới được Root of Akasha rồi tiếp tục lên nữa tới tầng trung gian, vượt qua cả hệ thống, liếc qua các vị thần, cuối cùng là tới bức tường kia, thứ ngăn cách giữa tầng trung gian và tầng chóp đỉnh, rồi than thở.
Riley tới đây với danh nghĩa là 1 vị khách qua đường nhưng bản thân Ray lại hiểu rằng cậu hy vọng vào sự hạnh phúc hơn bất cứ ai, có điều vì lợi ích chung mà lại phải hy sinh tất cả mọi thứ, nhớ nhà chỉ là cái cớ vì đường mà cậu đi là không thể nào dừng được.
Đây cũng là lý do mà thử thách này chỉ dài đúng 1 tháng ở bên kia, nó thử thách sự quyết tâm của Riley, cậu hiểu nhưng thay vì quyết định ở lại đủ lâu để tận hưởng sự hạnh phúc mà bản thân luôn mong muốn thì cậu lại cho cách đẩy nhanh tất cả mọi thứ nhằm nhanh chóng trở lại với thực tại tàn khốc ở phía bên kia.
Đến cuối cùng thì đây cũng là quyết định của Riley, Ray không thể nào can ngăn được, hơn cả phía bên kia vẫn đang tồn tại phần còn thiếu của cậu, thứ mà dù đi cả cái thế giới này cậu cũng không thể nào tìm ra được, Ray hiểu và cũng tôn trọng nó.
Illya hiện tại cũng có sức sống hơn hẳn, cô ấy đã có sự quyết tâm để đối mặt với cửa ải cuối cùng tại cuộc thánh chiến lần thứ 5 này, còn Kiritsugu cũng đã có thêm động lực để hoàn thành "thủ tục" trở thành 1 anh linh vì ông ta biết Irisveil đang đợi mình ở đầu bên kia.
Sau đó thì Illya cũng bắt đầu chuẩn bị các kiểu, cũng như giải thích mọi thứ cho mọi người về sự biến mất của cô ấy trong khoảng thời gian qua, Ray cũng không có ý định che dấu bản thân nên cậu cũng để cho cô ấy kể những chuyện đã xảy ra lúc nãy.
Còn bản thân Ray thì cũng nhân cơ hội mà mọi người tụ tập tới chỗ của Illya để nghe kể chuyện thì cậu đã tới tiếp xúc với thứ đó, thứ mà Rin đang bỏ công, bỏ sức trong những ngày qua để có thể kiểm soát được nó, đây cũng chính là nền tảng, là điều kiện thắng của cô ấy.
Thứ đó không cái gì khác ngoài bảo vật gia truyền của nhà Tohsaka, bảo thạch kiếm, 1 thanh kiếm đã từng được phù thủy của đệ nhị ma pháp hay Kischur•Zelretch•Schweinorg sử dụng qua trong hành trình tìm kiếm bản chất của Mana, con đường của riêng mình.
Bảo thạch kiếm là 1 thứ vũ khí rất mạnh và nó được đúc bởi bản thân lão già Zelretch lúc mới chập chững trên con đường đệ nhị ma pháp và đã được liên tục nâng cấp và sửa chữa để thích hợp sử dụng trong các giai đoạn khác nhau, về căn bản thì nó có thể rút Mana trực tiếp từ khắp đa vũ trụ để sử dụng.
Nhưng hạn chế của nó là chủ nhân của nó phải hiểu biết nhất định về nó hay đúng hơn là đệ nhị ma pháp và cấp độ của chủ nhân cũng ảnh hưởng đến độ mạnh yếu về khả năng cũng như năng lực hiện có của bảo thạch kiếm, nói chung là 1 vũ khí có khả năng tương thích và phát triển theo chủ nhân.
Cấp của 1 pháp sư như đã nói, nó đánh giá trình độ 1 pháp sư đã đi xa đến mức nào trên con đường lý tưởng của riêng bản thân mình, tuy có thể cùng là 1 loại ma pháp, 1 loại ma thuật nhưng chắc chắn sẽ luôn có những điểm khác biệt khiến con đường rẻ nhánh rồi thông qua đó hình thành nên những con đường cụ thể khác.
Trong đó có 2 yếu tố là tri thức và Mana, tri thức thì khỏi phải bàn, đây là thứ cơ sở nhất để các pháp sư có thể thi triển các thuật pháp của bản thân, còn Mana chia thành 2 nhánh nhỏ khác là tổng Mana sẵn có trong cơ thể cùng Mana phóng xuất.
Để lấy ví dụ thì như Sakura chẳng hạn, cô ấy được truyền thừa mạch ma thuật của nhà Matou nên hiện tại cô ấy có tri thức của cấp 8, tuy nói là cấp 8 nhưng bản thân Zouken cũng chỉ xem cô ấy là vật chứa không hơn không kém nên đương nhiên cũng không cấy 1 con đường cụ thể cũng như hướng đạo cô ấy nhập môn ma thuật.
Nhưng tổng Mana thiên bẩm của Sakura lại là cấp 10, có điều lượng Mana mà Sakura có thể phóng xuất cũng chỉ là khoảng cấp 4 đến cấp 5 gì đó mà thôi, đây chính là giới hạn trong tính khả năng, sử dụng lượng Mana thiên bẩm lớn đôi khi cũng là 1 gánh nặng.
Nếu 1 người có lượng Mana cực kỳ lớn nhưng cấp phóng xuất không bằng thì có rất nhiều thứ không thể thi triển được cũng như bị hạn chế rất lớn, mà cấp phóng xuất có thể thông qua việc luyện tập và không ngừng trau dồi kỹ thuật cũng như rèn luyện cơ thể để tăng lên.
Hầu hết mọi người không bị vướng phải vấn đề này vì cấp Mana thiên bẩm của họ trung bình là 3 trở xuống nên cấp phóng xuất của họ thường là thứ chạy nhanh hơn, dù sao tổng Mana cũng là 1 thứ gì đó rất khó tăng lên vì nó phụ thuộc quá nhiều vào tiến độ của con đường nhưng từ cấp 5 trở lên thì rất khó chịu.
Giống như việc bạn có rất nhiều nước trong 1 cái bể chứa, về căn bản thì nó nhiều đến mức dù bạn có mở van nước chạy liên tục vài ngày liền cũng không thể nào chảy hết được.
Có điều cái ống nước của bạn quá nhỏ nên mỗi lần mở lên thì chỉ lấy được 1 lượng nước cực kỳ nhỏ ở bên trong mà thôi nên khó lòng mà mấy được nhiều hơn trong 1 khoảng thời gian ngắn nhất có thể.
Trường hợp của Sakura cũng như vậy, cô ấy dù đã giải phóng toàn bộ Mana thiên bẩm ra nhưng cơ thể của cô ấy lại hạn chế chính bản thân cô ấy sử dụng lượng lớn Mana thiên bẩm khổng lồ kia.
Có điều nếu ống nước nhỏ thì có thể dùng thời gian để tích trữ nước, đó là logic thông thường nhưng ma thuật và ma pháp thì không như vậy, 1 thuật thức được thành công triển khai nhanh hay chậm phụ thuộc vào độ dài của chú ngữ của nó còn Mana là điều kiện cần thiết ngay từ ban đầu.
Nên không có trường hợp chờ Mana nhỏ giọt vài năm gì đó để đổi lại 1 lần kích hoạt ma thuật cấp 10 hay gì đó, về cơ bản thì Mana không thể nào lưu trữ trong thuật thức.
Nên từ đó con người mới phát minh ra đá Mana để nén Mana lại và coi nó như là tiền tệ vào thời đại đỉnh cao nhất của ma pháp, đương nhiên cái gì cũng có những trường hợp ngoại lệ của nó, thể như bản thân thuật thức thánh chiến Heavens Feel này chẳng hạn.
Justeaze dùng bản thân mình làm vật chứa của thuật thức này còn thứ khiến Mana có thể tồn tại lâu đến vậy chính là bản thân địa mạch ngay dưới thành phố Fuyuki.
Đây cũng là thứ mà nhà Tohsaka đã cống nạp lên trong nghi lễ do lão già Zelretch chủ trì và thứ trung gian chính là bảo thạch kiếm, nên chỉ cần đánh sập được địa mạch thì cái nghi lễ thánh chiến này cũng thất bại vì Mana trôi đi hết nhưng nếu hủy địa mạch thì thành phố Fuyuki cũng đi tong.
Trở lại chủ đề chính thì vì cấp phóng xuất Mana, tri thức và tổng Mana của Rin chưa đủ nên phải mất rất nhiều thời gian để kích hoạt nó, nếu bản thân Rin có đủ lượng kiến thức thì chỉ cần lấy ra mà dùng như lão già Zelretch kia thôi, tiếc là vì cô ấy chưa đủ kiến thức nên cần phải hiểu nó cái đã mới dùng được.
Còn phần tổng Mana và Mana phóng xuất thì thực sự bảo thạch kiếm không yêu cầu gì cả nhưng vẫn cần trình độ phù thủy ở phóng xuất để điều khiển nó.
Nói chung hiện tại nếu Rin dùng thì thứ nhất là mất thời gian để kích hoạt thứ 2 là bảo thạch kiếm không ổn định do bản thân cô ấy quá yếu để sử dụng nó.
Có điều thứ gì cũng có mách khóe của nó cả, ngay cả bảo thạch kiếm này vì thứ đồ chơi này có tận 2 trạng thái, hình dạng hiện tại của nó chỉ là 1 con dao mà thôi, muốn sử dụng thì bị rất nhiều hạn chế nhưng nếu qua hình dạng bảo thạch thì lại khác.
Về cơ bản thì ở hình dạng này ai cũng sài được, tức là dù có cho trẻ sơ sinh cầm nó cũng dùng được nhưng hạn chế của nó vẫn là lượng Mana có thể phóng xuất cùng 1 lúc trong 1 khoảng thời gian cụ thể.
Nói đơn giản thì độ mạnh yếu của nó tương đương với cấp Mana phóng xuất của người sử dụng, đương nhiên là bản thân Rin cũng nhận ra được điều này.
Nhưng muốn thành dạng bảo thạch thì yêu cầu phải đúc nó lại 1 lần nữa và người duy nhất có thể đúc lại nó hiện tại chính là Zelretch, đương nhiên đó chỉ là hiện tại mà thôi, tương lai có EMIYA nhưng cậu ta giờ đang ở chung với Shirou, có thể khi Shirou đi ra cũng đúc lại được.
Nhưng cả 2 đều chưa thấy dạng thạch bảo nên đương nhiên cũng không thể nào đúc lại được vì phải nhìn thấy, chạm vào mới phân tích được, còn Ray và Riley thì sao? Câu trả lời là họ không đúc, họ sẽ dùng mạch nhân quả để xóa nhân chính là sử dụng nó quá mức.
Dẫn đến quả là nó biến thành hình dạng này cũng mất theo