Trước kia cũng như vậy, nếu một trong hai người không vui, trộm ăn chút nướng BBQ, uống thêm chút bia liền vui trở lại.
Giang Đại cùng Nhan an An hai người gia cảnh đều giàu có, nhưng là thói quen sinh hoạt đều vô cùng đơn giản, cho nên mới nhanh chóng ăn nhịp với nhau, nhiều năm như vậy liền thành chị em tốt.
“Đại Đại, mình tới.”
Giang Đại nhìn cô cười cười, “Mình biết là sẽ không ngăn được cậu mà.”
Mỗi người cầm một chai bia lên cụm với nhau, Nhan An An hỏi cô: “Cậu cùng Hàn Triết thế nào rồi? Lúc trước vẫn luôn nghe cậu chửi bới anh ta, mình còn cho rằng cậu không thích anh ta nữa.”
Giang Đại cười khổ, giọng nói cũng trở nên khó chịu.
Nào mà cô lại không thích, chỉ là cô tự chính mình che giấu thật tốt mà thôi, Mỗi ngày vì có thể nhìn thấy Hàn Triết một cái, liền đi sớm ở bãi đỗ xe mà chờ, sau đó hai người khách khí mà lên tiếng chào hỏi.
Hàn Triết đối với cô còn khách khí, Giang Đại biết, đó là bởi vì An An và Tư Hành, Nếu không có hai người bọn họ, chỉ sợ Hàn Triết đối với cô so với những người khác đều lạnh nhạt giống nhau.
Có khoảng thời gian, cô thường xuyên nói xấu Hàn Triết cùng với đồng nghiệp nói anh chính là hiện thân của băng ía, một chút tính tình thú vị đều không có, cho rằng như vậy có thể giảm bớt sự yêu thích của bản thân đối với anh, thế nhưng lại không được.
Lặp đi lặp lại, những hành động nhỏ đó hằng ngày.
Thẳng đến hôm nay, nghe được Tư Hành nhắc đến tên một người phụ nữ khác, Giang Đại mới biết, những hành động của mình ở trong mắt Hàn Triết mới có bao nhiêu sự ấu trĩ.
“An An, mình thề, mình sẽ không bao giờ thích anh ta nữa.
Thật sự, mình đảm bảo không thích anh ta.
Trên đời này dạng đàn ông như nào mà không có, người thích mình nhiều như vậy, nhất định mình sẽ tìm được một người tốt hơn so với anh ta, nhất định.”
Khuôn mặt Giang Đại dần hồng hơn, đôi môi phấn nộn không ngừng đóng mở, cả người nhìn thoáng qua đáng yêu nhưng lại chọc cho người ta đau lòng.
Nhan An An ôm cô, “Không có việc gì, có mình ở đây, đều đã là quá khứ.”
Giang Đại nhỏ giọng khóc nức nở, “Ô ô ô, An An cậu thật tốt.”
—
Bể bơi ngoài trời, Hàn Triết trên người là một bộ tây trang ngồi yên ở một chỗ, ánh trăng sáng rọi vào người anh, càng làm rõ lên vẻ hiu quạnh cô độc.
Tư Hành cùng Tả Nhiên hai người ở phía sau nhìn anh, cuối cùng, Tư Hành đi lên phía trước, Tả Nhiên cũng đi theo.
Bà người ngồi song song nhau, Tả Nhiên cảm thán nói: Anh nói xem ba chúng ta đã bao lâu chưa có cùng nhau an an tĩnh tĩnh ngồi như vậy?
Ngày thượng tụ hội cũng là ở quán bar hoặc ở nhà hàng.
Khó được hôm Tư Hành phối hợp mà đáp: “Không nhớ rõ.”
Tả Nhiên phát ra một tiếng thở dài.
Tư Hành nói: “Hàn Triết, cái chết năm đó của Tổng Giản cũng là ngoài ý muốn, hà tất gì lại vẫn luôn làm khó chính mình như vậy, không muốn cho bản thân một cơ hội được hạnh phúc sao?”
Tống gia cùng Hàn gia có qua lại với nhau, sau khi cha Tổng cùng mẹ Tống qua đời, chỉ để lại cho nhà họ Tống một người cháu gái là Tống Giản.
Tống Giản thích Hàn Triết rất nhiều năm, hai nhà cũng có ý muốn liên hôn.
Thời điểm bên nhà Tống gia đưa ra ý định lại, Hàn Triệt lại cự tuyệt.Lúc sau Tống Giản liền bỏ nhà đi ra ngoài một thời gian, sau đó cùng người khác đi leo núi xảy ra việc ngoài ý muốn, từ trên núi lăn xuống, không có ai cứu giúp.
Tư Hành cùng Tả Nhiên đều biết, Hàn Triết vẫn luôn tự trách áy náy nhưng không phải bởi vì chuyện cự tuyệt liên hôn, mà là sớm không có nói cho Tống Giản biết được tâm ý của