Không thể không nói, ánh mắt nhìn của giáo sư Tư là vô cùng tốt.
Một lúc sau cô lái xe đi ngang qua trường học, thời điểm đi ngang qua cô còn dừng lại một chút.
Lần trước Nhan An An cũng đã đến khoa viện của phòng thí nghiệm một lần, cho nên lần này đến cô chính là ngựa quen đường cũ.
Nhan An An vốn dĩ tính toán xem lần này làm thế nào để cùng bảo vệ nơi đây cầu tình một chút, kết quả vừa đến đại sảnh, bảo vệ vừa thấy cô đặc biệt cười thật tươi, hơn nữa còn có vài phần nhiệt tình chủ động chỉ đường cho cô.
Chuyện này khiến cô có chút ngốc.
Văn phòng của Tư Hành ở lầu sáu, bởi vì là giáo sư chuyên ngành sinh vật học, cho nên anh có một phòng thí nghiệm của chính mình, hơn nữa phòng phòng thí nghiệm cách văn phòng của anh khoảng hai phòng.
Nhan An An nghĩ khả năng cao Tư Hành vẫn còn làm thí nghiệm, vì không muốn quấy rầy anh, cho nên đến văn phòng chờ anh.
Không bao lâu, bên ngoài lên vang lên tiếng chuông tan học.
Nhan An An cho rằng Tư Hành cũng đã xon, cho nên đứng dậy dạo bước chân đi đến phòng thí nghiệm, muốn tới nói với Tư Hành một tiếng, rằng cô ở phòng thí nghiệm chờ anh.
Nhưng đến nơi phòng thí nghiệm giống như không nghe thấy tiếng chuông vang lên vậy.
Cô đi tới cửa chính liếc mắt một cái, mấy vị sinh viên được Tư Hành dẫn dắt lúc này đang nghiêm túc làm thí nghiệm.
Có sinh viên gặp vấn đề nhỏ, muốn đi hỏi Tư Hành, anh vừa nhấc đầu lên, liền thấy được cô.
Sau đó sinh viên kia cũng chỉ nói nhỏ với Tư Hành hai tiếng, rồi anh lại hướng về phía cô nhìn thêm cái nữa.
Tiếp theo, Tư Hành từ bên trong bước chân đi ra ngoài, mấy ánh mắt sinh viên cũng theo đó mà nhìn cô.
Nhan An An chạy nhanh trở về văn phòng, Tư Hành cũng đuổi theo rất nhanh, anh vừa tiến vào, trở tay đóng cửa, đem cô để ở trên cửa.
Cô giống như học sinh tiểu học phạm phải sai lầm, chột dạ giải thích: “Em không phải là cố ý, em không biết anh không có thời gian tan học.
”
“Anh biết, không có việc gì.
”
Tư Hành đột nhiên cúi người ôm ôm cô, Nhan An An bị anh ôm đến có chút không thở nổi, đẩy đẩy ngực anh, “Anh không phải là còn phải đi hướng dẫn cho sinh viên tiếp tục thí nghiệm nữa sao?”
Nhan An An cảm thấy ở trong văn phòng lại ôm ôm hít hít, làm cô cảm thấy vừa kích thích lại xấu hổ, giống như đang làm chuyện xấu vậy.
Tư Hành nhìn đến bộ dạng mặt đỏ bừng lại khẩn trương này của cô, cười nhạt buông lỏng cánh tay ra.
Tư Hành cong cong mội, “Để anh đoán xem, hôm nay như thế nào Tư phu nhân lại đến đây cầu tình.
”
Cô đỏ mặt phản bác: “Không có.
”
“Đó là….
?”
Tư Hành cố ý kéo dài âm điệu, chờ cho cô tự mình trả lời.
Cô thực sự nghiêm túc mà nói: “Không có vì ai, anh nhanh tiếp tục đi phòng thí nghiệm, em ở chỗ này chờ anh.
”
Nhan An An bộ dáng nghiêm túc, xem ra là thật sự lo lắng sẽ ảnh hưởng đến anh, Tư Hành nhẹ nhàng ôm cô một chút, ôn thanh nói: “Ngoan ngoãn ở chỗ này chờ anh, mệt nhọc thì nghỉ ngơi một chút.
”
Tư Hành còn cố ý đem áo khoác để lại cho cô.
Ngay từ đầu cô không có ý định ngủ, nhưng là chờ có chút nhàm chán, ghé vào trên bàn một chút ngủ lúc nào cũng không hay, lúc Tư Hành tiến vào cô cũng không biết.
Chờ cô tỉnh lại, Tư Hành đang ngồi đối diện với cô, còn đang lật tư liệu.
Cô xoa xoa mắt, “Anh xong rồi sao?”
“Ừm, cũng đã được một tiếng.
”
Nhan An An kinh ngạc một chút, “A, vì cái gì lại không gọi em dậy?”
“Thấy em ngủ ngon lành như vậy, không đành lòng.
”
Trên người cô còn khoác áo khoác của