Từ Chính mượn giấy bút từ viên cảnh sát rồi ghi ra một dãy số điện thoại.
“Ba ngay trước khi tôi vượt ngục, có một người bí ẩn đến thăm tôi.”
Từ Viễn Hàn nhíu mày, trong đầu đột nhiên nảy ra một suy nghĩ.
“Người đó là nữ sao?”
Từ Chính vẻ mặt cực kỳ ngạc nhiên: “Sao cậu biết?”
Từ Viễn Hàn chìm vào dòng suy nghĩ.
Người phụ nữ bí ẩn đã hai lần xuất hiện, đều là nhắm vào cùng một mục tiêu là bản thân mình.
Rốt cuộc thì người này là ai? Lần thứ nhất bắt cóc Dương Mộc An, khả năng lớn là muốn uy hiếp anh điều gì đó.
Lần thứ hai giúp Từ Chính vượt ngục, có lẽ là muốn mượn đao giết người.
Người phụ nữ bí ẩn này trước sau suy tính kỹ lưỡng, quả thật là một đối thủ khó lường.
“Tôi làm sao biết được không quan trọng.
Nhưng ông đã có nhìn thấy mặt người phụ nữ đó chưa?”
Từ Chính lắc đầu: “Rất tiếc là chưa.
Bà ấy đội mũ rộng vành che nửa mặt trên, còn bịt khẩu trang nên tôi không nhìn được.”
Điều này về cơ bản Từ Viễn Hàn cũng đã đoán trước được.
Một kẻ thâm tàng bất lộ chắc chắn sẽ không tin tưởng Từ Chính.
Từ Chính dù gì cũng chỉ là con rối tạm thời, người kia tuyệt đối không lựa chọn mạo hiểm lộ mặt.
“Nếu vậy thì ông vượt ngục thế nào? Sau khi vượt ngục thì đã đến đâu làm gì?”
Từ Chính thành thật thuật lại tất cả sự việc cho Từ Viễn Hàn nghe.
Sau khi người phụ nữ bí ẩn đó đến thăm, nói rất nhiều lời khó hiểu.
Đại khái chính là nói sẽ giúp Từ Chính rửa mối nhục này.
Sau khi bà ta rời đi thì có một viên cảnh sát rất lạ mặt đã đưa Từ Chính đi theo lối phía sau nhà kho, ở đó chuẩn bị sẵn một bộ trang phục để Từ Chính thay vào rồi đưa ông ta rời đi theo một con đường bí mật.
Sau khi Từ Chính rời đi, ở ngoài đã có một chiếc xe chờ sẵn.
Người trong xe chở Từ Chính đến khách sạn lớn trong thành phố, còn đưa ông ta cả tiền mặt.
Người đó đưa cho Từ Chính hai số điện thoại liên lạc, nói với ông ta về kế hoạch giúp ông ta trả được mối thù.
Từ Chính lúc đó không rõ thực hư thế nào, tin lời làm theo.
Vậy nên người đến công ty Từ Viễn Hàn ngày hôm đó thật sự là Từ Chính.
Người liên hệ với hai tên lái xe cũng là Từ Chính.
Từ Viễn Hàn nghe xong dường như đã hiểu được đôi chút về tình hình.
Tóm lại chính là, Từ Chính bị người phụ nữ kia triệt để lợi dụng.
Nhìn qua thì tưởng mọi kế hoạch đều do ông ta thực hiện nhưng ở mọi phương diện vẫn luôn thoắt ẩn thoắt hiện hình dáng của người phụ nữ bí ẩn kia.
“Còn một điều mà tôi không hiểu.” - Từ Chính đột nhiên lên tiếng - “Sau khi kế hoạch thất bại, tôi đã trốn khỏi thành phố và đến nơi không một ai biết.
Rốt cuộc làm sao các người tìm được tôi?”
Từ Viễn Hàn lúc này đột nhiên nhận