Hôm Tần Dạng đón dâu, lúc nhìn thấy Bành Oánh trùm khăn voan ngồi trên giường, anh vui phát ngốc.
Đỗ Minh Vy gây khó dễ: “Mời chú rể dùng mười từ hình dung tâm trạng hiện tại của mình.”
Trong đầu Tần Dạng lúc này toàn là mau đón cô dâu của anh đi, sững ra một hồi mới bắt đầu hô to: “Vui vẻ.”
Đoạn ngừng: “Vui vui vẻ vẻ.”
“Sung sướng, sung sung sướng sướng.”
Đội phù dâu: “…”
Bành Oánh đỏ mặt cúi đầu cười, sao anh lại đáng yêu vậy nhỉ.
Tần Dạng gãi đầu, Từ Khiên nhìn sang, ở bên cạnh nhắc nhở anh: “Kích động.”
Tần Dạng: “Kích động.”
Lại tắc tịt.
“Hạnh phúc.” Có người nhắc.
Bành Oánh ngẩng đầu nở nụ cười với anh, Tần Dạng cũng cười: “Đúng, hạnh phúc!!!”
Đội phù dâu: “… Không được gợi ý!!”
Tần Dạng nhìn Bành Oánh, bất cứ ngôn từ nào cũng không thể hình dung tâm trạng anh giờ khắc này, cố hết sức nặn ra đủ mười từ, anh nhìn đội phù dâu: “Được chưa?”
Anh có thể ôm cô dâu đi rồi chứ?
~~~
HẾT RỒIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII
Hết thật rồi đó. Tức là hết tất tần tật cả chính văn lẫn ngoại truyện mà tác giả đẻ ra rồi đó. Sau này bả còn ra nữa không thì mình chịu =))))))))
Để yên tâm nên nãy mình lên Tấn Giang và Wechat check thử, ở Tấn Giang thấy bả đang khóa phần 8 của ngoại truyện Tần Dạng và Bành Oánh, kêu sửa, chẳng biết sửa gì, muốn nhai đầu bả ghê =.=.=, mò qua Wechat thì cũng chíu khọ không kém, nay Wechat bị điên, mình load mãi không load hết tất cả các post được, nói chung là trước mình lưu hết vào máy rồi nhưng sợ sót nên tính check lại một lần cho yên tâm mà wechat
Từ nay về sau sẽ toàn là các post nhảm của mình thôi nên các bạn có thể unfollow nha, nãy vừa thấy cán mốc 500 người fl xong mở đầu gì mà cũng là lúc kết thúc kì dễ sợ =))))))))
Tạm biệt mọi người nha~~~~ Nghỉ lễ vui vẻ nha nha nha~~~~~~~