“Ngô ngô ngô……” Lúc này tân nương bị trói chặt một lần nữa giãy giụa mãnh liệt.
Đầu ngón tay Dạ Dao Quang bắn ra, sợi dây trói tay chân lập tức đứt.
Hai tay hai chân tự do, cởi bỏ miếng vải nhét trong miệng, tân nương vội vàng chạy đến phía sau Dạ Dao Quang: “Tiên nhân, cứu ta, cứu ta… bọn họ muốn đem ta chôn sống.”
“Các ngươi cũng biết đây cùng giết người không có gì khác nhau, nếu báo tới quan phủ, nặng thì phải đền mạng.” Dạ Dao Quang trầm mi nhùn quản sự Tưởng gia.
“Tiên nhân a, chúng ta cũng là bị ép buộc, chúng ta đi báo quan, quan phủ căn bản không để ý tới chúng ta, chẳng những trách cứ chúng ta vớ vẩn, thậm chí còn đem chúng ta trách phạt vì tội yêu ngôn.” Nữ chủ sự Tưởng gia nhìn Dạ Dao Quang là nữ tử, liền vừa khóc vừa mở miệng nói, “Nhà của chúng ta ca nhi cũng không biết vì sao sau khi chết biến thành lệ quỷ, cả ngày gây tai họa cho người nhà, nói hắn ở một mình tịch mịch, một hai bắt chúng ta phải tìm cho hắn bạn đi cùng…..”
“Ngươi nói rõ xem nào.” Dạ Dao Quang nhíu mày, sự tình không đầu không đuôi, Dạ Dao Quang cũng chỉ nghe ra Tưởng gia sợ thứ không sạch sẽ.
“Cứ để ta nói đi…..” Nam nhân lúc trước bị Dạ Dao Quang ném đi mở miệng, “Tại hạ Tưởng Xương Đức, là nhị gia trong nhà, hôm nay được đại ca giao phó giúp chất nhi…..”
Tưởng gia là nhà giàu có tiếng ở Phượng Hoàng thành, trong nhà kinh doanh gạo thóc, dưới Tưởng Xương Đức là cả một thế hệ, nhà bọn họ còn có một cử nhân, thân phận địa vị cùng những thương hộ đơn thuần không giống nhau.
Hiện giờ đương gia Tưởng gia chính là đại ca của Tưởng Xương Đức, Tưởng Xương Hưng.
Dưới Tưởng Xương Hưng có tam tử nhị nữ* (ba trai hai gái), trong đó ba nhi tử đều đã có chính phòng, người chết là Tưởng tam công tử Tưởng Nghị Mân, là bảo bối của Tưởng Xương Hưng gần bốn mươi tuổi mới có.
Già còn có con nên trong nhà rất sủng, nhưng Tưởng tam công tử không dựa vào chuyện này ra oai với người khác, chẳng những thông minh còn hiếu học, cũng kỳ vọng kỳ thi mùa thu năm nay đậu cử nhân, trở thành người đọc sách thứ hai nhà Tưởng gia bọn họ.
Tưởng Nghị Mân mới 18 tuổi liền trúng cử nhân, hơn nữa còn xếp hạng cao ở Hồ Quảng, trong nhà vui sướng không thôi.
Tưởng Nghị Mân cũng từng chính mình nói rõ muốn thử sức kỳ thi mùa xuân một lần, người trong nhà đều vô cùng cao hứng chuẩn bị lộ phí cho hắn, muốn cùng hắn thượng kinh dự thi, chính hắn lại trước ngày thi một ngày lại ngủ không dậy nổi.
Liền như vậy chết trong lúc ngủ, không hề báo trước.
Chủ mẫu Tưởng gia không tin, mời toàn bộ cao nhân Phượng Hoàng thành, thậm chí còn bỏ số tiền lớn đi khắp các phủ thành mời danh y, nhưng tất cả đều nói Tưởng Nghị Mân đã chết, chết như thế nào thì không ai nói được rõ ràng.
Người Tưởng gia đồn đoán không biết có phải trúng tà thuật hay không, loại này ở Tương Tây đặc biệt nhiều, vì thế Tưởng gia lại tốn số tiền lớn đi mời cao tăng, pháp sư.
Nhưng Tưởng gia chỉ là thương hộ, không có cơ hội kết bạn với những người có bản lĩnh, mà trước khi gặp Dạ Dao Quang bọn họ cũng không có may mắn gặp những người có bản lĩnh đi ngang qua.
Mời tới pháp sư gà mờ, thật đúng đem Tưởng Nghị Mân ‘sống’ lại, nhưng bất quả lại là quỷ hồn.
Mà quỷ hồn này mỗi nửa đêm canh ba đều sẽ tới đưa tin, cũng không nói gì khác, trực tiếp nói nó cô độc, muốn có người đi bồi nó.
Tưởng gia liền lập tức thu xếp a, ban đầu là lén lút đem tới hai cô nương thật sự đã chết, nhưng không đuổi được nó đi, ngày hôm sau vẫn tiếp tục tới nháo, lần này hại nhi tử của đại phu nhân đã mất suýt nữa đoản mệnh.
Tưởng Xương Hưng thấy nhi tử bất mãn, có phải người chết không đủ náo nhiệt hay không? Liền nghĩ tìm một người sống, vì thế theo dõi người Thu gia tham tài, đem cô nương Thu gia tới cho Tưởng Nghị Mân xem, Tưởng Nghị Mân