- Trong tình hình hiện nay, anh nghĩ chú Chân e rằng cũng không có khả năng tiếp tục làm việc ở nhà máy 195 nữa. Đương nhiên, điều này phải xem ý kiến của chính chú Chân.
Lục Vi Dân không tiện trả lời câu hỏi này. Trên thực tế Chân Kính Tài cũng không có khả năng lựa chọn tiếp tục ở lại nhà máy. Bất kể là cuối cùng đưa ra xử phạt theo dạng nào, con người sống vì thể diện, Chân Kính Tài tốt xấu gì cũng là nhân vật có máu mặt ở nhà máy 195, gây ra những chuyện kiểu này, cách duy nhất chính là rời khỏi.
- Vậy cha em sau này sẽ làm sao? Chúng ta sẽ làm thế nào?
Đôi mắt mở to của người thiếu nữ chăm chú nhìn người yêu.
Hôn một chút gương mặt vẫn còn chưa hết ửng đỏ của đối phương một cách yêu thương, Lục Vi Dân nói với vẻ hơi suy tư:
- Chú Quách chẳng phải vẫn còn ở nhà máy sao? Anh nghĩ đối với em và cô Nhạc mà nói thời gian này có thể khó khăn một chút. Đợi thời kì nhạy cảm này qua đi, sức chú ý của mọi người dần dần chuyển theo hướng khác, cũng sẽ không có vấn đề gì. Cô Nhạc vốn tuổi cũng không ít nữa, công việc bên Công Đoàn nhà máy vốn cũng không có bao nhiêu, trong khoảng thời gian này có thể tạm xin nghỉ phép. Còn em, hai ngày nay em có thể xin phép nghỉ, anh sẽ nói chuyện với chú Quách xem ý chú ấy thế nào.
- Vậy còn anh?
Cô thiếu nữ trong lòng đã an tâm hơn một chút, áp sát thân thể mình vào trước ngực người yêu, ôm cổ hắn, khe khẽ uốn éo thân mình.
- Khi nào anh mới được điều về?
- Anh? Cũng để xem đã, bây giờ điều về e rằng thời cơ không thích hợp. Anh nghĩ đợi đến khi ảnh hưởng từ chuyện của cha em dần dần phai bớt rồi mới điều về.
Lục Vi Dân hít thở gấp gáp một hồi rồi mới hạ quyết tâm. Nếu Nam Đàm trong khoảng thời gian ngắn này không thấy được triển vọng, thì còn không bằng nhà máy quay trở về nhà máy 195. Tuy nhiên điều này cũng phải nói chuyện với Quách Chinh.
- Vậy muộn nhất là bao giờ?
Thiếu nữ vẫn có chút lo lắng.
- Ừm, sẽ cố gắng là nửa đầu năm sau.
Lục Vi Dân định một mốc thời gian cho bản thân mình. Nếu đến đầu năm sau khi mà tình cảnh của mình vẫn như cũ, không có gì thay đổi, thì mình liền thật sự có thể cân nhắc việc quay trở về nhà máy 195. Chẳng qua là thời gian hơn một năm này mình đã tạo lập cơ sở ở Nam Đàm về cơ bản cho dù coi như là uổng phí, trở về nhà máy 195 thì tất cả đều phải làm lại từ đầu. Hơn nữa hoàn cảnh ở đó chưa chắc đã tốt hơn bao nhiêu so với Nam Đàm hiện nay.
Khi Lục Vi Dân đi vào phòng sách của Chân Kính Tài, nhận thấy Chân Kính Tài dường như đã hoàn toàn trở lại bình thường. Ít nhất nhìn bề ngoài không ra nửa điểm có gì khác với bình thường, ngoài hốc mắt bên trái còn có vết xanh, cách ăn mặc và tinh thần cũng không khác gì so với ngày thường.
- Đại Dân đến rồi à, ngồi đi.
Nhìn thấy Lục Vi Dân bước vào, Chân Kính Tài cũng không có nét ngạc nhiên là bao, cũng không có gì nhiều thần sắc hổ thẹn và ngượng ngùng. Phải thừa nhận Chân Kính Tài có thể leo được đến vị trí này cũng không phải là bỗng dưng tay không có được. Nếu là người bình thường trong hoàn cảnh này, hoặc nhiều hoặc ít đều hơi ngượng ngùng hoặc là xấu hổ, nhưng Chân Kính Tài lại bình thản đến như thế mà bỏ qua tất cả những cảm xúc bối rối vây quanh.
- Chú Chân, bây giờ chú định giải quyết thế nào?
Lục Vi Dân thấy tâm trạng Chân Kính Tài rất ổn định, cũng trực tiếp đi thẳng vào vấn đề chính.
- Có phải chú định rời khỏi Xương Châu hay không?
Trong mắt Chân Kính Tài ánh lên một tia sửng sốt và tán thưởng, gật đầu:
- Ừ, tôi định đi khỏi đây.
- Chú đã chọn được nơi nào tốt để đến chưa ạ?
Lục Vi Dân cũng không khách sáo.
- Nếu không có nơi nào tốt để đến, cháu muốn giới thiệu với chú một nơi. Điều kiện có thể kém một chút, nhưng cháu cảm thấy chắc chắn có triển vọng phát triển.
- Ồ?
Chân Kính Tài vô cùng kinh ngạc, ông ta thực sự dự định rời khỏi Xương Châu, trong hai ngày nay cũng liên hệ với vài nơi. Nhưng chuyện này đến quá đột ngột, trong khoảng thời gian ngắn chắc chắn không tìm được nơi thích hợp để đi. Không ngờ Lục Vi Dân lại sắp xếp nơi để mình đến, điều này rất khiến ông ta cảm thấy rất bất ngờ.
- Là nơi nào?
- Nhà máy xi măng của tập đoàn Thác Đạt ở Phong Châu.
Lục Vi Dân nói rất chắc chắn.
- Tập đoàn Thác Đạt? Chân Kính Tài có chút ngờ vực, ông ta thật sự là chưa từng nghe đến cái tên này.
- Một công ty theo hình thức đầu tư cổ phần, mới thành lập, hiện nay đang đầu tư xây dựng một xí nghiệp sản xuất xi măng theo kiểu mới ở Phong Châu. Quy mô đầu tư không nhỏ, dự tính quy mô sản xuất cũng tương đối lớn.
Lục Vi Dân trầm ngâm một chút, dường như là đang suy xét có nên nói thật với Chân Kính Tài hay không, cuối cùng vẫn cảm thấy với Chân Kính Tài không cần phải quá giấu giếm điều gì.
- Các cổ đông của công ty đều là những cá nhân và doanh nghiệp có chút lai lịch ở Bắc Kinh, hiện đang chuyển hướng làm công nghiệp, cần một số nhân tài quản lý cấp cao. Trong đó có một cổ đông lớn có chút quan hệ với cháu, cũng từng hy vọng cháu có thể giúp anh ta giới thiệu một số người có năng lực trong lĩnh vực quản lý. Cháu cảm thấy chú Chân khá là thích hợp.
Chân Kính Tài kinh ngạc há hốc miệng, từ Bắc Kinh? Đầu tư muốn làm công nghiệp? Bất ngờ mà Lục Vi Dân mang tới cho ông quả thực quá nhiều, cái nọ kế tiếp cái kia, khiến ông thực sự có chút không tiếp nhận được. Ông ta thật sự không nghĩ ra Lục Vi Dân làm thế nào lại có thể có quan hệ với nhân vật hoạt động lĩnh vực công nghiệp ở Bắc Kinh. Nghe giọng điệu của hắn thì hình như không phải bạn học của hắn.
Mà muốn xây dựng nhà máy xi măng, thì cũng không phải là dự án đầu tư ngắn hạn, quy mô nhỏ mà số vốn ít ỏi. Chân Kính Tài tuy rằng không phải làm trong ngành xi măng này, nhưng đâu phải không làm thì không đoán ra được điều đó? Dự án xi măng phải có đầu tư cơ sở hạ tầng không nhỏ. Kiểu xí nghiệp nửa tài nguyên nửa kinh doanh này, chẳng những giai đoạn tiền kỳ phải đầu tư cực lớn, mà còn có yêu cầu khá cao trong việc tiếp thị trên thị trường, phương diện bảo vệ môi trường cũng có hạn chế nhất định, thông thường đều cần chính quyền địa phương ủng hộ. Ông ta thật đúng là chưa từng nghe nói có doanh nghiệp tư nhân có gan đầu tư mạnh tay vào lĩnh vực này.
- Vi Dân, cháu là nói đây là một xí nghiệp tư nhân?
Chân Kính Tài thật sự không kìm nổi hỏi một câu, ông ta phải hiểu rõ về tình hình.
- Cũng coi như vậy, hẳn là vốn tư nhân là chủ yếu, nhưng cháu không rõ lắm về tình hình cụ thể của mấy cổ đông khác, cháu