Quách Chinh không nói quá tỉ mỉ với vợ.
Trên thực tế Lục Vi Dân đến cũng không nói nhiều về chuyện của Chân Kính Tài. Hắn chỉ nói Chân Kính Tài xảy ra chuyện như thế này chắc chắn sẽ phải rời khỏi nhà máy 195. Có điều hắn nhắc nhở mình cần sớm cố gắng suy xét xem ai sẽ thay vị trí của Chân Kính Tài. Điều này khiến Quách Chinh rất ngạc nhiên.
Ông ta lúc đầu còn tưởng rằng Chân Kính Tài thông qua Lục Vi Dân để chuyển lời, nhưng ông ta rất nhanh liền phát hiện ra đây là phân tích, phán đoán của chính Lục Vi Dân. Có thể Chân Kính Tài cung cấp một số tình hình, nhưng phân tích được thấu đáo như thế thì không thật giống như phong cách của Chân Kính Tài.
Cuộc cạnh tranh giữa Diêu Chí Bân và Hoắc Liên Như lập tức sẽ trở nên quyết liệt. Hai ngày nay nhà máy còn đang bận rộn xóa bỏ ảnh hưởng của việc Chân Kính Tài gây ra. Ông Cô cũng tạm thời chưa suy xét đến điều này nhưng Quách Chinh thì cũng đang suy nghĩ đến ảnh hưởng tiếp sau của chuyện này.
Trên thực tế Chân Kính Tài xảy ra chuyện thì cũng là vấn đề đạo đức cá nhân, không có mối quan hệ lắm với những cái khác. Điều tra tình hình cũng rất rõ ràng, Chân Kính Tài cũng không che giấu nhiều gì chuyện này, cũng không có ý kiến phản đối gì với xử phạt kỷ luật của Đảng và Chính quyền, cũng không thể tiếp tục đảm nhiệm chức vụ hiện tại được nữa.
Theo ý kiến lần trước của cấp trên, phải đề bạt một xưởng trưởng ở nhà máy 195 vào cương vị lãnh đạo nhà máy. Diêu Chí Bân trước đó đã bỏ rất nhiều tâm sức để làm việc. Hoắc Liên Như tuy rằng điều kiện cũng không kém, nhưng ngoài công việc ra, bản lĩnh về các mối quan hệ xã hội thì kém hơn Diêu Chí Bân khá nhiều.
Nếu như trong chuyện này có một số chi tiết mà không ai biết ở phía sau thì Quách Chinh có thể tưởng tượng được. E rằng Diêu Chí Bân đã chiếm được sự ủng hộ hết mình của không ít người trong đó có Lương Quảng Đạt và Trần Phát Trung, đồng thời y cũng vì chuyện này mà làm không ít việc. Đương nhiên chỉ dựa vào Lương Quảng Đạt và Trần Phát Trung thì không thể khiến Diêu Chí Bân lên được vị trí cán bộ cấp Phó giám đốc nhà máy. Bên trong đó chắc chắn vẫn phải có người ở cấp cao hơn giúp đỡ Diêu Chí Bân, nhưng nếu như không có cơ hội thì tất cả chỉ là công cốc. Bây giờ họ đã có cơ hội rồi, mình và Hoắc Liên Như bây giờ mới bắt đầu suy xét đến vấn đề này thì có thể tưởng tượng được kết quả của cuộc cạnh tranh sẽ là như thế nào. Nhất là trong khi Cô Minh Lương vẫn còn chưa có phản ứng gì từ chuyện này.
Làm thế nào để đối phó với cục diện biến đổi hỗn loạn và phức tạp này... Cục diện cân bằng đã chuyển sang phương hướng không có lợi cho mình. Đây là vấn đề bức thiết nhất trước mắt. Có lẽ Lục Vi Dân này thực sự có thể là một nhân tài có thể bồi dưỡng.
- Tôi biết ông Chân chắc chắn chỉ có thể rời khỏi nhà máy, vậy thì Lục Vi Dân hiện tại định như thế nào? Ông chẳng phải rất thích cậu ta sao? Có phải là cũng muốn điều hắn về nhà máy?Người vợ hỏi rất quan tâm.
Quách Chinh trầm ngâm không nói.
Lần đầu tiên ông ta phát hiện ra bản thân mình thực sự có một số điều nhìn không thấu con người trẻ tuổi vừa mới rời đi kia.
Chính mình đã bật đèn xanh rõ ràng như vậy, ông ta tin rằng không có ai có khả năng có thể giữ được sự bình thản và vững vàng trước lời hứa hẹn rõ ràng như thế. Đặc biệt là đối với một sinh viên mới tốt nghiệp ra trường chỉ được một năm, hơn nữa còn ở một vùng thâm sơn cùng cốc như Nam Đàm. Nhưng đối phương vẫn không kiêu ngạo, không siểm nịnh, thậm chí có thể nói là có một sự tự tin và bình tĩnh quá mức bình thường.
- Bây giờ thời cơ vẫn còn chưa thực sự chín muồi. Ông Chân vừa mới xảy ra chuyện, mọi người đều biết Lục Vi Dân là người yêu của con gái ông Chân, lúc này mà điều về nhà máy, chỉ sợ tin đồn rộ lên không ít. Tôi nghĩ là tạm thời nên gác lại... đợi đến khi chuyện của ông Chân lắng xuống rồi mới tính tiếp.
Những lời này thực sự là do Lục Vi Dân đề nghị với Quách Chinh. Theo ý của Quách Chinh, không cần thiết phải e dè chuyện của Chân Kính Tài. Lục Vi Dân cũng chỉ là người yêu của Chân Ny mà thôi, từ một góc độ nào đó mà nói, Chân Kính Tài vì chuyện này mà đã thực sự có chút bất lợi.... Bù đắp lại, để cho người yêu của con gái ông ta quay trở về nhà máy thì cũng chẳng phải là chuyện gì ghê gớm.
Quách Chinh tin mình tự mình ra mặt đi tìm Cô Minh Lương nói chuyện thì cũng không có vấn đề gì lớn, nhưng đối phương chủ động đưa ra việc đợi đến đầu năm sau hãy đến thì sẽ hợp lý hơn một chút. Sự chín chắn và tự tin của hắn thật sự không phải là người bình thường có thể làm được.
Lúc rời khỏi nhà Chân Ny thì đã là hơn mười một giờ đêm, nhìn thấy Chân Ny tiễn mình ra tận cửa, hai má ửng đỏ và đôi mắt đẹp tràn ngập tình yêu, bộ phận nào đó trong cơ thể Lục Vi Dân không ngăn nổi dao động.
Cảm xúc bị kìm nén mấy ngày nay của Chân Ny được vỡ òa khiến cho Lục Vi Dân thực sự cảm nhận được cái gọi là sự cuồng nhiệt của người phụ nữ. Hình tượng trong sáng đáng yêu bình thường hoàn toàn thay đổi, nghĩ đến hình ảnh của Chân Ny ở trên giường phối hợp với mình, tiếng rên khe khẽ của cô khiến cho Lục Vi Dân gần như hoàn toàn bị thiêu đốt. Lục Vi Dân đã không được quan hệ lâu ngày cũng hoàn toàn chìm đắm trong biển tình.
- Trên đường về cẩn thận anh nhé.
Trong đôi mắt thiếu nữ tràn đầy tình cảm, thật sự là không nỡ rời xa người yêu. Cô phát hiện ra bây giờ trong nhà máy 195 bỗng nhiên đâu đâu cũng là kẻ thù, chỉ có ở bên cạnh người yêu mới thì tâm hồn mới thấy được thanh thản, cảm nhận được sự bình yên. Nếu như không phải là bố mẹ đều ở nhà thì Chân Ny cũng hy vọng Lục Vi Dân có thể ở lại đó với cô.
- Không sao đâu, sáng sớm mai anh sẽ sang.
Lục Vi Dân cười, vỗ yêu vào má cô. Thiếu nữ thật sự là chỉ mặc chiếc váy ngủ, thậm chí đến quần lót cũng chưa kịp mặc. Bộ ngực hiện rõ qua chiếc váy ngủ mỏng manh, đôi nhũ hoa ẩn hiện sau lớp áo. Nhìn thấy ánh mắt người yêu vẫn rực cháy, Chân Ny đắc ý mà liếc người yêu một cái, thấy xung quanh không có người, cô cầm rồi chủ động đưa tay hắn qua phần cổ áo rộng của chiếc váy ngủ.
Lục Vi Dân cũng không ngờ rằng Chân Ny lại bạo dạn như vậy. Bầu ngực mềm mại căng tròn thơm ngát của cô nằm gọn trong bàn tay hắn, rồi theo bản năng hắn mân mê và lại cảm nhận được sức hấp dẫn vô cùng ma mị của nó, trong lòng lại trào dâng cảm xúc.
Mãi cho đến khi đi xa hơn mười mét, Lục Vi Dân quay đầu lại vẫn nhìn thấy Chân Ny đứng ở bên cửa không rời. Lục Vi Dân trong lòng rất cảm động. Lúc này Chân Ny đã theo bản năng mà coi mình là chỗ dựa duy nhất, cho rằng chỉ có mình mới có thể cứu vớt được nhà họ Chân của cô.
Lục Vi Dân cũng không về nhà. Hắn còn phải đến hội ý với mấy người bọn Tiêu Kính Phong.
Nhóm người của đội trinh sát hình sự đã canh gác ở vùng ngoại ô phía tây ba đêm mà vẫn chưa có động tĩnh gì. Bây giờ cũng không dám gióng trống khua chiêng đi điều tra, ở phía ngoại ô phía tây, khu dân cư và các nhà xưởng loại nhỏ đan xen nhau, mấy tấn sắt ném bừa ở trong góc nào đó anh cũng khó mà phát hiện được. Hiện tại manh mối duy nhất chính là biết rõ đối phương đã liên hệ một chiếc xe hàng Đông Phong mà bọn chúng hay thuê, chắc là trong mấy ngày này sẽ đến lấy hàng.
Cũng may quân trinh sát của đội trinh sát hình sự cũng là những người có kinh nghiệm, không vì phải canh ở đó mấy hôm mà nóng lòng thấm thỏm. Họ vẫn kiên định canh chừng, thậm chí ngay cả Bào Thành Cương cũng thường tự mình đến đó canh giữ.
Chiếc xe ô tô Diệu Tiến phủ vải bạt yên lặng dừng ở nơi bí mật trong rừng, từ đây có thể quan sát được những động tĩnh ở ngã ba trước mặt.
Xe cộ đi ra từ vùng đó, nếu như không muốn lách trong ngõ nhỏ thì đi đường này là nhanh và tiện nhất. Thông qua con đường này đi về phía trước không đến ba kilômet thì sẽ đến quốc lộ đi về phía Thanh Khê.
Thành phố Thanh Khê có chợ buôn bán đồ cũ lớn nhất toàn tỉnh. Theo Lục Vi Dân biết thì Diêu