Sau khi An Đức Kiện và Cao Sơ đi ra…Trong văn phòng chỉ còn lại hai người Hạ Lực Hành và Lục Vi Dân.
Hạ Lực Hành rất muốn thử thách Lục Vi Dân này một chút, nhưng cũng biết bây giờ làm vậy có chút nóng vội, cho nên quyết định vẫn nên quan sát thêm một chút, để người này có thời gian thích ứng:
- Tiểu Lục, cứ đi làm việc của cậu đi, văn phòng của cậu ở ngay đối diện. Có chuyện gì thì tôi sẽ gọi.
- Được, Bí thư Hạ, vậy tôi xin phép đi trước.
Lục Vi Dân gật đầu, yên lặng đi ra.
Tuy rằng nơi làm việc của Địa ủy còn rất đơn sơ, nhưng làm Bí thư Địa ủy, điều kiện làm việc tất yếu vẫn phải được đảm bảo. Ít nhất từ văn phòng của Bí thư Địa ủy cũng có thể nhìn ra được điều đó.
Phòng không lớn, nhưng vẫn có một bộ sô pha bằng da thật mới mua, trên bàn trà có để một hộp đựng trà bằng đồng và gạt tàn thuốc lá, mấy chén uống trà được rửa sạch sẽ đặt trong tủ kính bên cạnh.
Cao Sơ sớm đã dẫn hắn đi làm quen với nơi này. Một bàn làm việc rất bình thường, nhưng trong mắt của Lục Vi Dân lại rất vừa vặn, không lớn không nhỏ; một tấm kính ép lên tấm bản đồ các huyện, thành phố của địa khu Phong Châu và sổ địa chỉ của các lãnh đạo các bộ ngành quan trọng. Một chiếc điện thoại được đặt trên bàn làm việc.
Lục Vi Dân cầm trong tay một bản chương trình trong ngày hôm nay của Hạ Lực Hành. Hắn xem một lượt rất cẩn thận, buổi sáng Hạ Lực Hành gặp Cục trưởng cục Tài chính, Cục trưởng cục Y tế Địa khu Phong Châu. Từ bây giờ đến giữa trưa còn có Bí thư Huyện ủy Hoài Sơn Vương Tự Vinh đến để báo cáo công việc. Lục Vi Dân nhìn đồng hồ, còn cách thời gian cuộc hẹn khoảng bốn mươi phút, nói cách khác bốn mười phút này còn chưa có kế hoạch gì.
Đang cân nhắc thời gian, lại nghe được từ ngoài hành lang vọng đến tiếng bước chân, nghe tiếng bước chân không đều, tiếng cũng không nhỏ. Lục Vi Dân vừa mới đứng dậy, chợt nghe từ ngoài cửa truyền tới tiếng nói có phần quen thuộc:
- Phó ban thư ký Cao, ơ?
- Bí thư Trương, là tôi. Giờ tôi đã được điều tới Địa ủy rồi…
Trương Thiên Hào vừa đi vào, nhìn thấy Lục Vi Dân liền ngạc nhiên, lập tức phản ứng lại, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười:
- Ha ha, tôi đã sớm dự đoán được cậu em là người xuất chúng mà, thật không ngờ, cậu lại được điều đến Địa ủy làm thư ký của Bí thư Hạ? Chúc mừng, chúc mừng!
- Bí thư Trương, ngài quá khách khí rồi. Hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi làm, có rất nhiều tình huống còn không quen, nếu có gì không đúng, còn mong Bí thư Trương phê bình, chỉ bảo.
Lục Vi Dân từ sau bàn làm việc bước ra đón Trương Thiên Hào, vừa chuẩn bị đi lấy chén trà.
- Ha ha, cậu em khiêm tốn quá. Địa khu Phong Châu chúng ta có hơn sáu triệu người, có thể được Bí thư Hạ và Trưởng ban thư ký An cùng chú ý, thì còn có thể sai sao? Với bản lĩnh của cậu, chắc chắn có thể trở thành người tiếp bước Phó ban thư ký Cao, đâu cần ai đến chỉ bảo? Sau này, trái lại còn cần cậu chiếu cố ông anh này nhiều hơn mới phải.
Trương Thiên Hào nói cũng rất khách khí. Thời gian Cao Sơ từ Địa ủy Lê Dương đi theo Hạ Lực Hành, còn chưa tới bốn năm, đã từ một cán bộ cấp Trưởng ban lên tới cán bộ cấp Trưởng phòng, không thể không nói là không nhanh, cũng khiến rất nhiều người ghen tức.
Về thông tin thư ký của Hạ Lực Hành sắp phải thay người này cũng được rỉ tai nhau ở bên dưới đã một khoảng thời gian, nhưng bên Địa ủy vẫn chưa xác định rõ.
Tuy rằng Cao Sơ đảm nhiệm chức Phó ban thư ký Địa ủy kiêm Chủ nhiệm phòng Nghiên cứu Chính sách, nhưng vẫn luôn bên cạnh Hạ Lực Hành. Không ai dễ gì tùy tiện hỏi Hạ Lực Hành có phải muốn đổi thư ký hay không, cũng không dám tuỳ tiện đề cử thư ký, chỉ có thể âm thầm phỏng đoán xem đến khi nào thì Cao Sơ mới có thể dứt bỏ hoàn toàn chức vụ thư ký này của Hạ Lực Hành. Không ngờ đột nhiên Hạ Lực Hành lại đổi thư ký, hơn nữa là đổi thành một người mà mình đã có duyên gặp gỡ.
Thảo nào ngay cả đến Lôi Đạt cũng coi trọng người này như thế. Có lẽ trong vấn đề người này đảm nhiệm chức vụ thư ký của Hạ Lực Hành cũng là có sự tác động của Lôi Đạt? Mấy suy nghĩ lướt qua trong đầu Trương Thiên Hào.
- Bí thư Trương, ngài nói vậy không phải giết tôi sao?
Lục Vi Dân mỉm cười lấy mấy chén trà từ quầy thủy tinh, lại bị Trương Thiên Hào xua tay ngăn lại.
- Không cần. Ông em, Bí thư Hạ có ở trong phòng hay không vậy, tôi có chút công việc cần phải báo cáo với ông ấy một chút.
Lục Vi Dân biết rằng quan hệ giữa Trương Thiên Hào và Hạ Lực Hành không như bình thường. Cẩu Trị Lương đảm nhiệm chức Ủy viên Địa ủy Phong Châu, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Địa ủy, Bí thư Thành ủy Phong Châu, Trương Thiên Hào được chọn làm Chủ tịch thành phố Phong Châu nhiệm kỳ đầu tiên. Ngay sau đó, Cẩu Trị Lương tạm rời chức Bí thư Thành ủy Phong Châu, Trương Thiên Hào tiếp nhận chức vụ Bí thư Thành ủy Phong Châu. Nhưng có chút bất ngờ là ông ta không rời chức Chủ tịch thành phố, mà là một vai gánh vác chức Bí thư, một vai lại gánh vác chức Chủ tịch thành phố. Tuy rằng tình hình này không thể kéo dài, nhưng cũng đủ để thấy được ông ta là một người không đơn giản.
Theo bản năng, Lục Vi Dân lại nhìn bản chương trình đang đặt trên bàn.
- Vừa khéo, Bí thư Trương, hiện giờ Bí thư Hạ có nửa giờ chưa có kế hoạch gì. Nửa giờ sau, Bí thư Hạ còn phải nghe lãnh đạo cơ quan khác báo cáo công tác.
- Tốt lắm, cảm ơn cậu em, nửa giờ là đủ rồi.
Trương Thiên Hào hài lòng gật đầu. Người thư ký này vẫn khá là linh hoạt.
- Vậy, Bí thư Trương, xin ngài chờ một lát, tôi qua xin ý kiến một chút.
Lục Vi Dân lịch sự mời Trương Thiên Hào ngồi xuống trước, lúc này mới thản nhiên cầm lấy bản chương trình trên bàn, vừa đi vừa gấp gọn bỏ vào trong ngực, rồi đi ra ngoài.
Cũng không ngoài dự tính của Lục Vi Dân, Hạ Lực Hành lập tức bảo hắn mời Trương Thiên Hào vào. Khi Hạ Lực Hành không ra hiệu gì, Lục Vi Dân cũng rất biết điều mà lui ra.
Trương Thiên Hào rất đúng giờ, đúng nửa tiếng sau thì đi ra. Lục Vi Dân nghe được tiếng mở cửa phòng, khẩn trương ra đón. . . Khi Trương Thiên Hào đi ra, vỗ vai Lục Vi Dân rất thân thiết, tỏ vẻ muốn bớt chút thời gian cùng Lôi Đạt tụ họp một lần. Lục Vi Dân không tiện từ chối, cũng chỉ có thể chấp nhận. Lúc này, Trương Thiên Hào mới chuyển giận thành vui rồi rời đi.
Thấy bóng dáng Trương Thiên Hào dần