Chiếc Kim Long Trung Ba (1) cũng là của Tỉnh phủ Tỉnh ủy Xương Giang cấp cho Uỷ ban nhân dân Địa khu Phong Châu vào năm ngoái. Cũng vào thời điểm sau khi Bí thư tỉnh ủy Điền Hải Hoa thị sát Phong Châu, Tỉnh ủy tiếp đãi, bàn bạc, suy xét đến tài chính của khu vực Phong Châu đã quá cằn cỗi, nhìn toàn bộ Ủy ban Nhân dân Địa khu Phong Châu cũng không thấy mộtt chiếc xe mà cả đoàn có thể ngồi, thấy vậy tỉnh liền cấp cho chiếc xe Kim Long Trung Ba vẫn còn khá sang trọng hiện đại này.
1. Ảnh chiếc Kim Long Trung Ba
Chiếc Kim Long Trung Ba dừng ở cửa tiệm cơm Thiên Hà, chiếc biển Uỷ ban nhân dân Địa khu Phong Châu kẹp phía trước kính chắn gió vô cùng bắt mắt, lộ rõ sự khác biệt về thân phận.
Khi Âu Chấn Thái ăn xong bữa sáng từ trong nhà ăn bước ra, thì gặp ngay Lục Vi Dân đã chờ ở đại sảnh, liền ngẩn người ra. Y không ngờ Lục Vi Dân lại đến đúng giờ như vậy, hơn nữa nhìn bộ dạng cũng đã đợi ở đại sảnh từ sớm, điều này khiến y có chút bất ngờ.
- Ơ, thư kí Lục, sao không gọi tôi một tiếng, đã để cậu chờ lâu rồi.
Mặc dù không để nhiều tâm tư đến chuyến tham quan giới thiệu lần này, nhưng Âu Chấn Thái thật sự có chút cảm kích đối với việc tuân thủ thời gian của Lục Vi Dân. Dù sao những loại việc công như thế này, là thư kí của Bí thư Địa ủy, Lục Vi Dân hoàn toàn không cần phải quá câu nệ. Âu Chấn Thái tin chắc cho dù việc này không thành, điều đó cũng không có quan hệ quá lớn với Lục Vi Dân, phải chăng Lục Vi Dân đang nóng lòng muốn hoàn thành việc này. Nhưng cho dù ý đồ của hắn là gì, chỉ cần có tinh thần kiên nhẫn như thế này là đủ rồi.
- Không sao, Phó bí thư Âu, các ngài cứ từ từ dùng bữa. Xe đã đợi sẵn ở bên ngoài. Hôm nay không có ai khác cả, chỉ có tôi làm lái xe cùng các vị dạo quanh Phong Châu. Bác Bắc cũng không gần Phong Châu, đoán chừng cơ hội các ngài đến Phong Châu cũng không nhiều, nhất là cơ hội để dạo hết Phong Châu e rằng lại càng ít hơn. Hôm nay, tôi sẽ đưa mọi người đi thăm một vòng Phong Châu của chúng tôi.
Lục Vi Dân cười mỉm nói.
- Vậy được, cậu chờ cho một lát để tôi đi gọi người.
Âu Chấn Thái gật gật đầu.
Ngay lúc Âu Chấn Thái đi gọi người, Lục Vi Dân lại xem xét lộ trình một lượt. Lộ trình hôm nay đương nhiên không thể như đi du lịch, vì khách mời không phải là khách du lịch mà là đối tác đàm phán sau này. Muốn gây được nhiều thiện cảm và ấn tượng sâu sắc với họ, thì nhất định phải đưa ra được những ưu điểm. Cho nên từ tối qua Lục Vi Dân cứ mải miết sắp xếp lộ trình, vừa để họ cảm nhận được chất lịch sử văn hóa sâu sắc, vừa cho họ thấy được sự thay đổi và phát triển từng ngày của Phong Châu. Chỉ như vậy mới thực sự có thể gây được hứng thú cho họ.
Trước lúc đó Lục Vi Dân cũng đã tự mình tìm hiểu các công trình đang được xây dựng ở một số ban ngành như Ủy ban Xây dựng, Cục giao thông, rồi lần lượt sắp xếp thành một lộ trình hợp lí, vừa không giống với những hình thức phô trương câu khách, vừa đảm bảo làm cho họ có ấn tượng sâu sắc. Để làm tốt trong việc này còn cần phải có không ít sự hiểu biết.
Xe khách Kim Long cuối cùng cũng đã chậm rãi chuyển bánh.
Những khách mời của nhà máy cơ giới Bắc Phương tính cả Âu Chấn Thái tổng cộng chỉ có sáu người, trong đó bao gồm Chủ nhiệm Văn phòng Đảng ủy, Phó chủ tịch Công đoàn nhà máy, Trưởng phòng phòng cơ sở hạ tầng, phó trưởng phòng Phòng tài vụ, Phó trưởng phòng phòng hậu cần. Lục Vi Dân đều đã gặp qua họ một lần và cũng biết rằng những người đến lần này đều là những nhân vật tầm cỡ trong nhà máy cơ giới Bắc Phương.
Những người này mặc dù chưa hẳn đã có quyền quyết định đối với vấn đề di dời của nhà máy, tuy nhiên nếu như có thể để lại ấn tượng tốt trong mắt họ thì có thể ghi thêm nhiều điểm cũng chưa biết chừng. Hơn nữa cũng có thể dựa vào họ để đem những điều họ mắt thấy tai nghe về cho những cán bộ công nhân viên của nhà máy cơ giới Bắc Phương. Dù sao nhà máy cơ giới Bắc Phương lại ở trong vùng núi Bác Bắc, cách Phong Châu những hơn 200 gần 300 dặm, họ ít có dịp đến Phong Châu, đối với Phong Châu hiểu biết càng ít.
Lái xe dựa theo sự sắp xếp của Lục Vi Dân trước đó, bắt đầu từ nội thành Phong Châu đi qua một đại lộ vừa mới xây dựng. Đây là một tuyến đường trung tâm được thành phố Phong Châu gắng sức xây dựng, nó được bắt đầu xây dựng từ khi Phong Châu còn chưa được thành lập Địa khu và việc đại lộ này được chính thức hoàn thành đưa vào sử dụng được coi là tặng phẩm cho sự kiện thành lập Địa khu Phong Châu và kỉ niệm quốc khánh lần thứ 20.
- Kính thưa Phó bí thư Âu cùng toàn thể các vị lãnh đạo của nhà máy cơ giới Bắc Phương, hôm nay tôi sẽ đảm nhận vị trí hướng dẫn viên du lịch, không có ý gì khác ngoài việc muốn mời các vị đi thăm một vòng Phong Châu của chúng tôi.
Lục Vi Dân đứng trước xe, mỉm cười nói:
- Tuy vốn dĩ đều nằm trong Địa khu Lê Dương, nhưng các vị đều đến từ Bác Bắc, có thể thời gian đến Lê Dương sẽ nhiều hơn, còn cơ hội đến miền Nam của chúng tôi e rằng tương đối ít. Đối với