- Phó Bí thư Thẩm, tôi nghe ý của anh là muốn giải quyết vấn đề Tam Nông hay là muốn có sự bố trí chiến lược có tính tổng hợp mới có thể thực hiện được. Đặc biệt là chiến lược quốc gia rất coi trọng đầu tư, nới lỏng sự hạn chế của chính sách đối với các xí nghiệp tư nhân và xí nghiệp ở xã thị trấn? Nhưng điều này quá là bất đồng với tình hình chính trị trong nước.
Lục Vi Dân cũng càng ngày càng có hứng thú với vị Phó Bí thư Thẩm này.
Ở kiếp trước, hắn rất ít tiếp xúc với vị Phó Bí thư Thẩm này. Hắn có nói chuyện vài lần nhưng thậm chí còn chưa nói chuyện một cách chính thức, thì vị Phó Bí thư Thẩm này đã được điều đi rồi. Nghe nói cũng là chịu sự ảnh hưởng của “Sự kiện trái kiwi” của tỉnh Xương Giang.
Các cán bộ bị ảnh hưởng bởi sự kiện này, từ địa khu Lê Dương cùng với cán bộ cấp Phó giám đốc sở ba huyện trực thuộc lên đến gần mười người. Thẩm Tử Liệt nghe nói vẫn là vì có một số quan hệ ở Tỉnh nên mới chuyển sang đảm nhiệm Phó cục trưởng Cục lý luận ban Tuyên giáo tỉnh ủy.
Mà giống như Phó chủ tịch huyện Hoài Sơn lân cận là trực tiếp bị mất chức, còn Phó bí thư huyện ủy huyện Phụ Đầu, Phó chủ tịch huyện thì đều là bị miễn chức. Phó chủ tịch Địa khu Lê Dương sau khi bị ghi tội và xử phạt nặng. Mới hơn bốn chục tuổi đã được sắp xếp vào Mặt trận Tổ quốc địa khu công tác. Một cán bộ vốn rất có tiền đồ chính trị như thế, thế là con đường làm quan coi như đến đây kết thúc. Thậm chí ngay cả Chủ tịch Địa khu Lê Dương cũng bị ghi tội xử phạt.
Dường như bị câu nói này của Lục Vi Dân làm cho khiếp sợ, đặc biệt là câu nói của Lục Vi Dân về việc không đồng nhất với môi trường chính trị trong nước kia, liền khiết Thẩm Tử Liệt phải đánh giá lại chàng thanh niên này.
Môi trường chính trị trong nước, từ ngữ này không phải người nào cũng có thể tùy ý nói ra ngoài miệng được. Đặc biệt là ở thời đại này, trong lúc nhạy cảm này, có thể dùng được từ ngữ này thì hoặc là cán bộ cao cấp ở một tầng cấp nhất định nào đó, hoặc là một số nhà nghiên cứu lý luận chính trị đẩy mạnh nơi đầu sóng ngọn gió.
Người thanh niên này tài gì đức gì dám dùng từ ngữ này trước mặt mình cơ chứ?
Lục Vi Dân cũng không ý thức được lời nói của mình lại có dấu vết gì khiến cho Thẩm Tử Liệt khiếp sợ và tò mò như thế. Hắn ta còn đang tán dương Thẩm Tử Liệt. Trong môi trường chính trị như thế này mà lại có thể đưa ra quan điểm một cách rõ ràng như thế. Rằng vấn đề Tam Nông cần có sự thâm nhập chiến lược tổng hợp và sự ủng hộ chính sách của nhà nước mới có thể giải quyết được.
Trung Quốc sau thế kỷ hai mươi mốt, trong ngôn luận chính trị thì không giống như đầu những năm chín mươi của thế kỷ hai mươi cứ kín như bưng. Một số cán bộ dám nói ra, dám thực hiện, dám tìm tòi thậm chí lại được gắn với cái mác là cán bộ cá tính hóa, rất được tầng cao thưởng thức.
Nhưng ở cái thời đại hiện tại này, nếu như ai dám dùng những lời như thế này nói chuyện với lãnh đạo, thì hoặc là sẽ bị khiển trách là kiêu ngạo, thậm chí còn rất có khả năng bị đánh dấu. Còn những cán bộ thông thường căn bản cũng không thể có tố chất chính trị để nói ra kiểu ngôn từ như thế.
Thẩm Tử Liệt vẫn còn đang suy nghĩ sâu xa trong câu nói rất không đồng nhất với môi trường chính trị trong nước mà Lục Vi Dân nói. Lúc đầu ông ta không lên tiếng. Lục Vi Dân ý thức được lời nói của mình có phải là vượt mức quy định không, liền tự kiểm điểm xem lời nói của mình trước đó có vượt cấp không, cũng không phát hiện ra vấn đề gì thì mới yên tâm phần nào.
Đây là lần đầu tiên gặp mặt ông chủ mà sau này mình sẽ phục vụ, ấn tượng đầu tiên khá là quan trọng. Hơn nữa hắn cũng từ chủ nhiệm Chu của Văn phòng Huyện ủy biết được rằng Thẩm Tử Liệt là một lãnh đạo không dễ tiếp xúc. Thư ký trước đó chính là bởi vì không hợp ý lắm nên mới bị đuổi đi. Vì thế nên Chu Du Minh mới luôn nhắc nhở Lục Vi Dân phải đặc biệt chú ý đến lời nói và việc làm của bản thân.
-Tiểu Lục, tôi có chút đánh giá thấp cậu rồi. Không ngờ cậu lại có thể hiểu rõ về sự biến đổi tình hình đất nước chúng ta như thế.
Thẩm Tử Liệt mỉm cười.
-Cậu ở Lĩnh Nam học tập. Bên đó chẳng phải luôn là nơi đi đầu cải cách mở cửa của Trung Quốc hay sao? Chẳng phải bên đó có cảm xúc rất sâu đậm?
-Vâng,