Nhưng một năm nay chưa đạt hiệu quả tốt, thiếu Đảng ủy chính quyền địa phương dốc lực ủng hộ, chỉ dựa vào lực lượng công an hiển nhiên không thể trị tận gốc. Tuy rằng cũng bắt được vài nghi phạm, nhưng thứ nhất là những kẻ cầm đầu chủ yếu vẫn chưa sa lưới, hai là những vụ án trộm cướp vẫn xảy ra với mật độ cao. Nhất là ở hai đoạn đường núi Đại Lương Cố và Nhị Lương Cố, những vụ trộm cướp nhắm vào xe vận tải vẫn đang hết sức nổi cộm. Gần như từng tuần đồn Công an Oa Cố đều nhận được hai ba báo án của lái xe qua đây, trong đó trên cơ bản đều là lái xe vận tải đường dài từ nơi khác đến.
Câu hỏi đầu tiên bày ra trước mặt Lục Vi Dân chính là phải giải quyết triệt để u nhọt này. Mà đây cũng là cơ sở để kinh tế Oa Cố phát triển, mà mấy hạng mục công tác khác trong lòng Lục Vi Dân cũng có một số suy nghĩ. Hiện tại cần phải xem sau khi phát pháo này khai hỏa, thuận nước đẩy thuyền để thúc đẩy mấy hạng mục công việc khác.
Chương Minh Tuyền khoảng thời gian này cũng hoạt động mạnh, cùng Lục Vi Dân xuống các xã, thị trấn điều tra, xem xét tình hình. Trong mười ngày xuống bốn xã, thị trấn cơ bản một lượt, tình hình cơ bản cũng nắm được. Dùng lời Lục Vi Dân mà nói, anh đến tình hình cơ bản và đặc điểm của mấy xã, thị trấn còn nắm không xong, làm sao lập kế hoạch phát triển cho năm sau?
Chủ đề lấy xây dựng kinh tế làm trọng tâm đã được xác định rõ là công tác trọng tâm của các cấp Đảng ủy chính quyền trong một khoảng thời gian tương đối dài sau này. Bất kỳ công việc gì cũng đều phải xoay quanh công tác trọng tâm này để triển khai. Ở điểm này Lục Vi Dân cũng đề xuất rõ ràng ở hội nghị Quận ủy mở rộng, yêu cầu lãnh đạo chủ chốt của các xã, thị trấn phải kết hợp với đặc điểm của các xã, thị trấn của mình, nghiêm túc suy xét đường hướng phát triển của xã, thị trấn. Không được tham vọng viễn vông, cũng không được theo trào lưu, phải xuất phát từ tình hình thực tế của vùng.
Đây cũng là câu hỏi thứ nhất Lục Vi Dân đưa ra cho bộ máy Đảng ủy các xã, thị trấn. Câu hỏi phát triển kinh tế này làm thế nào để thực hiện mang tính thao tác và thiết thực.
Hai hướng đều phải nắm được, hai tay đều phải cứng rắn, đây là mục tiêu Lục Vi Dân xác định cho mình khi đến Oa Cố làm việc.
Công tác kinh tế là công tác trọng tâm dài hạn, mà vấn đề trị an xã hội lại đang là vấn đề khó khăn vô cùng cấp bách. Phá được bế tắc trị an xã hội này, có thể tạo được nền tảng tốt cho bước khởi động phát triển kinh tế tiếp theo. Mà giải quyết vấn đề trị an xã hội phần nhiều là giao cho mấy người Đường Quân. Quận ủy cung cấp sức người, tài chính, vật lực để bảo đảm cho họ, mình và Chương Minh Tuyền lại dồn tâm sức vào việc chuẩn bị công tác giai đoạn tiền kỳ.
- Bí thư Lục, tài liệu ngài cần đều đã thu thập, sắp xếp xong, mời ngài xem.
Nhìn thấy Lục Vi Dân bước tới cửa, tiểu Bành làm việc ở văn phòng Quận ủy khẩn trương bước tới.
- Tốt, đặt lên bàn đi, lát nữa tôi sẽ xem, còn chưa về sao?
Lục Vi Dân nhìn thoáng qua người thanh niên do Ủy ban nhân dân xã Đóa Tử Khẩu điều động tới. Anh ta vốn là nhân viên biên chế của trạm Nông nghiệp xã Đóa Tử Khẩu, là học sinh tốt nghiệp trường trung học chuyên nghiệp Nông Quảng, được tạm điều đến văn phòng Quận ủy, giờ đã làm được ba năm. Đó là một người rất đáng tin.
- Ngài cũng chưa về mà. Tôi cũng vừa mới chỉnh xong thứ đó, sợ ngài cần gấp.
Bành Nguyên Quốc không phải là nịnh nọt gì, nhưng phong cách của vị Bí thư Lục đến sau này thực sự là không hề giống với phong cách của Bí thư tiền nhiệm.
Bí thư Chu trước kia mỗi tuần đều không về thị trấn, nhưng đều là buổi sáng ở trong Quận ủy, chiều không thấy bóng dáng đâu nữa, buổi tối càng không biết là ở đâu. Nhưng vị Bí thư Lục này thì buổi sáng sớm đã xuống xã, thị trấn, buổi chiều ở phòng làm việc xử lý công việc, buối tối ở lại trong Quận ủy, rất có vẻ là lấy phòng làm việc làm nhà. Hai người này so sánh rõ ràng là đối lập nhau một trời một vực.
Người này đều là tự giác. Chu Minh Khuê buổi chiều không tới làm, bên trong Quận ủy buổi chiều nay tự nhiên cũng buông lỏng. Việc chấm công kỷ luật cũng thành ra nói suông. Giờ Lục Vi Dân mới tới, không khí này lập tức thay đổi. Chỉ sợ Bí thư Quận ủy này bỗng chốc nhớ ra gọi đến, vận may anh không tốt thì trước đó năm phút vừa đi đâu thì cũng phải đến gặp. Nếu gặp phải một lần như vậy chắc ấn tượng của anh sẽ chẳng ra sao.
- Ừ, sớm làm kế hoạch để tính sớm, không xác định rõ tình hình thì sao có thể vạch ra kế hoạch?
Lục Vi Dân nói.
- Bí thư Lục, tôi thấy ngài cần những số liệu này, đều là tình hình trồng dược liệu của các xã, thị trấn mấy năm gần đây. Ngài cảm thấy hứng thú với điều này?
Bành Nguyên Quốc do dự một chút rồi mới nói.
- Ờ, sao, tiểu Bành, cậu cũng là xuất thân từ công ta nông nghiệp, cậu thấy quận chúng ta phát triển trồng dược liệu có ưu thế không?
Lục Vi Dân nhạy cảm mà cảm nhận thấy điểm này, xoay người lại cười hỏi. Hắn cũng muốn thử người thanh niên trên thực tế đảm đương chức