Chiêm Thái Chi thì không nói nữa, tâm tư của phụ nữ rất khó nắm bắt. Lục Vi Dân từ cấp cao như vậy xuống, hơn nữa lại hành xử độc lập như vậy, chỉ sợ một số lãnh đạo hơi hẹp hòi một chút đều có chút tâm tư tế nhị nào đó. Mà Dương Hiển Đức từ góc độ ý nghĩa nào đó mà nói cũng đại diện cho thái độ của Lý Đình Chương. Cũng khó trách Lục Vi Dân này có chút sợ, dường như lập tức liền biến thành kẻ thù chung của mọi người.
Khiến Lương Quốc Uy có chút xúc động không phải là việc Lục Vi Dân xin giúp đỡ, mà là một phen luận thế cục của Lục Vi Dân.
Đúng vậy, tình hình Song Phong hiện tại rất gian nan, mà cục diện của chính mình càng gian nan.
Năm nay thế cục bất thường, phong trào lớn mà chuyến tuần hành phía nam mang lại thổi khắp cả nước, Phong Châu cũng không ngoại lệ. Ủy ban nhân dân Địa khu không ngừng có động thái, yêu cầu cũng càng lúc càng cao. Theo như lời Lục Vi Dân nói, ai không nhìn thấy thay đổi này, người đó sẽ phải trả giá. Lương Quốc Uy cũng tán thành quan điểm này.
Ấn tượng về Song Phong và mình trong mắt lãnh đạo chủ chốt Địa ủy cũng không tốt, vụ việc Vĩnh Tề và Chu Minh Khuê hoặc nhiều hoặc ít đều có chút ảnh hưởng đối với mình. Nhưng đây cũng không phải mấu chốt, mấu chốt là Song Phong không tìm được con đường phát triển. Không tìm ra làm như thế nào để thực hiện đột phá, mà trong tình hình các huyện khác đều có động thái lớn, biểu hiện kiểu này của Song Phong là rất chướng mắt.
Lương Quốc Uy sao lại không muốn có động thái gì, nhưng việc này nói thì dễ chứ làm thì sao?
Thu hút đầu tư không có khởi sắc, mấy doanh nghiệp có thể đếm được trên đầu ngón tay của huyện nếu không phải phải dở sống dở chết thì là bước đi gian khó. Tình hình tài chính đều túng quẫn không chịu nổi như thường thấy, đâu cũng cần tiền, đâu đâu cũng đều là lỗ thủng, Lý Đình Chương cũng là sứt đầu mẻ trán, không dễ sống. Mỗi ngày miệng đều hô hào phải có đột phá, phải có động thái, lấy nào là bước đi mới, nào là động thái lớn?
Nhưng không có, vậy có nghĩa là Song Phong chẳng làm được trò trống gì. Mà chẳng làm được trò trống gì vào lúc này cũng liền có nghĩa hoặc là Huyện ủy đi ngược lại với ý đồ của Địa ủy, hoặc là chính Bí thư Huyện ủy bất tài, đã không còn thích ứng được với nhịp bước của thời đại. Hai kiểu kết quả đều có thể làm cho một Bí thư Huyện ủy như mình bị điều chỉnh, việc này đương nhiên là Lương Quốc Uy không thể chấp nhận.
Lục Vi Dân trong lời nói có lẽ có chút ý muốn phân biệt thanh minh cho hắn. Nhưng đúng như lời hắn nói, ít nhất hắn dám làm, dám thử, đúng hay sai, thành công hay không, đều chứng minh là đang hành động. Ít nhất hắn cũng ghi được chút điểm với bên trên, có đập vỡ bát cũng được coi là rửa bát, không rửa bát vĩnh viễn sẽ không đập vỡ bát. Lời này có tác động không nhỏ tới Lương Quốc Uy.
Khi huyện tìm không nổi hành động nào thích hợp hơn để báo cáo kết quả công tác với Địa ủy, cho dù là một thử nghiệm sai lầm hoặc là thất bại, ít nhất cũng có thể chặn miệng một số người ở Địa ủy. Ít nhất Song Phong chúng tôi vẫn là dũng cảm thử nghiệm.
Trong hội nghị ngày hôm qua, Phó bí thư phân công quản lý kinh tế Địa ủy Thường Xuân Lễ không chút khách khí phê bình đích danh Song Phong và Phụ Đầu, nói hai huyện Song Phong và Phụ Đầu quý bốn sắp có kết quả tổng kết, biểu hiện vẫn như mộng du. Y hỏi trực tiếp lãnh đạo chủ chốt và lãnh đạo phân công quản lý công tác kinh tế của hai huyện rằng họ đã xem bảng kê khai số liệu kinh tế chưa, xem có hiểu bảng kê khai số liệu hay không. Nếu như ngay cả đến bảng kê khai số liệu cũng xem không hiểu, tranh thủ mà sớm xin từ chức. Nếu xem mà hiểu, có thấy đỏ mặt hay không, có thấy áp lực hay không. Nếu như không thấy có áp lực, thì chứng tỏ bộ máy lãnh đạo hai huyện này không đạt tiêu chuẩn. Nếu có áp lực mà tìm không ra biện pháp, con đường, không có động thái, như vậy bộ máy lãnh đạo hai huyện này cũng đều không đạt tiêu chuẩn, Địa ủy sẽ suy xét điều chỉnh.
Lời nói sắc bén, cay nghiệt, thái độ cứng rắn, có thể nói là khai thiên lập địa. Nhất là đây là từ miệng một Phó bí thư Địa ủy nói ra, thì càng cảm thấy làm cho người ta không thể tin nổi. Nhưng những người đang ngồi đều hiểu rõ, Thường Xuân Lễ không phải kẻ điên, cũng là tay già đời chìm nổi trên chính đàn nhiều năm. Nếu không phải được Lý Chí Viễn ngầm mớm ý rõ ràng cho, Thường Xuân Lễ ngay cả ăn gan hùm mật gấu, uống nhiều rượu Phong Đăng Đặc Khúc cũng không dám nói những lời kiểu đó trong hội nghị như thế này.
Chiêm Thái Chi ngày hôm qua khi cùng mình quay về đã lần đầu tiên đề nghị mình suy xét xem có nên mở một hội nghị Huyện ủy mở rộng để nghiên cứu công tác kinh tế hay không, tiến hành xác định phân loại các loại số liệu một lần nữa. Thế đủ thấy đối phương cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.
Song Phong nhất định phải có động thái, hơn nữa còn phải có động thái khiến Địa ủy cảm