Tô Yến Thanh đối với người đàn ông cười nói tự nhiên trước mắt này càng ngày càng cảm thấy ngạc nhiên, trong đầu óc người kia dường như chất đầy ý tưởng nổi bật và chiêu số không tưởng, cô thậm chí không tin người này thật sự là vừa mới tốt nghiệp đại học.
Chẳng lẽ nói tốt nghiệp đại học Lĩnh Nam có năng lực thích ứng xã hội mạnh như vậy, vừa mới tốt nghiệp có thể tùy tiện ở bất cứ phòng ban công tác nào mà thoải mái bắt đầu như thế? Nếu so với năng lực thích ứng xã hội mà chính Tô Yến Thanh luôn tự kiêu, thì cô cảm thấy chính mình ở trước mặt đối phương quả thực giống như học sinh tiểu học.
Như việc thành lập hợp tác xã sản xuất chuyên nghiệp nông thôn, dùng cho một sản xuất chỉnh thể; ở huyện thành lập khai thác nông nghiệp hiện đại, phát triển công ty, đăng kí nhãn hiệu kiwi Nam Đàm, thậm chí muốn đăng kí nhãn hiệu phải đặc biệt ghi chú rõ khu vực riêng biệt, thống nhất tiêu thụ; mời nhiếp ảnh chuyên nghiệp đến vườn trái cây đi chọn cảnh chụp ảnh, sau đó nhờ người chế tác tập ảnh để tuyên truyền, còn phải vận dụng truyền thông tuyên truyền khắp nơi đến quảng cáo cho trái kiwi Nam Đàm.
Tìm ra được một bài bản như vậy, quả thực khiến Tô Yến Thanh không kịp thích ứng, cũng lại có cảm giác đầy mới mẻ. Tô Yến Thanh nhìn ra được, thậm chí cả Thường Xuân Lai cũng bội phục sát đất đối với biện pháp này của Lục Vi Dân.
Phương pháp đề xuất thành lập hợp tác xã tập thể nông thôn chuyên nghiệp, Tô Yến Thanh chưa bao giờ nghe nói qua, cô không biết Lục Vi Dân là từ đâu phát minh ra loại tổ chức kinh tế tập thể này, cũng không biết chính sách hiện hành cho phép hay không có phép như vậy, một phương pháp dường như chưa bao giờ nghe thấy - thành lập tổ chức kinh tế tập thể, nhưng Lục Vi Dân lại dường như chẳng hề để ý.
Lục Vi Dân biết rằng những gì bản thân đã làm, khẳng định làm cho Tô Yến Thanh và Thường Xuân Lai không khỏi có chút chấn động.
Đúng ra đây là thủ pháp tuyên truyền thông thường của kiếp sau, vào lúc này lại có vẻ là “tác phẩm siêu phàm”. Tuyên truyền chia làm hai loại, tuyên truyền hình ảnh và tuyên truyền tư liệu. Khi dùng loại giấy giá rẻ để in ấn tuyên truyền là nhằm vào toàn thể người tiêu thụ, còn tuyên truyền bằng sách với giấy tráng đẹp lại là dùng để thắng được thương nhân bán buôn và hoa quả bán sỉ ở Xương Châu thậm chí Bắc Kinh Thượng Hải Quảng Châu này, quả pháo thứ nhất này nếu muốn nổ vang, không thể không bỏ ra chút vốn gốc.
Ở kiếp trước, sau sự kiện kiwi, kiwi ở địa khu Lê Dương hoàn toàn thất bại, mà ở Thiểm Tây và Hồ Bắc sản nghiệp kiwi lại đột nhiên tăng mạnh, điểm này khiến Lục Vi Dân có ấn tượng rất sâu sắc, nếu có thể thay đổi lịch sử này, không chỉ có thể vì Thẩm Tử Liệt thắng được một chiến tích vẻ vang, đồng dạng cũng có thể thay đổi lịch sử sản nghiệp kiwi ở Nam Đàm, coi như là vì dân chúng Nam Đàm tìm được một cách tăng thu nhập.
Nói cách khác, trận chiến này chỉ cho phép thắng không được bại, Lục Vi Dân có tự tin này.
Thường Xuân Lai ở lại Nam Đàm phụ trách liên hệ công việc in ấn đóng gói, dựa theo ý kiến thỏa thuận của ba người, nếu muốn bán cho xí nghiệp quốc doanh quy mô lớn như nhà máy 195 làm phúc lợi cho công nhân viên chức, đương nhiên không có khả năng là bán lẻ tẻ, phải áp dụng đóng gói, hơn nữa phải đạt tiêu chuẩn, tỷ như năm kg hoặc là sáu kg, hơn nữa nếu muốn hướng tới tiêu thụ ở Bắc Kinh Thượng Hải cũng phải áp dụng loại tiêu chuẩn này sắp xếp cách thức cho phù hợp.
Đồng thời Thường Xuân Lai còn muốn thông qua những tiểu thương hoa quả địa phương ở Nam Đàm liên hệ tới những thương nhân bán sỉ hoa quả ở Xương Châu và các tỉnh lân cận, trước thành lập mối liên hệ, tốt nhất có thể đạt được ý đồ, tìm được vài thỏa thuận buôn bán, có thể tiêu thụ được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.
Lục Vi Dân và Tô Yến Thanh quay lại Xương Châu, dựa theo ý tưởng trước kia tìm kiếm con đường từ các xí nghiệp quốc doanh, con đường này tuy rằng vận dụng một ít tài nguyên, nhưng một khi thành công, có thể giải quyết phần lớn vấn đề, giống như nhà máy 195 trước kia dùng cây táo, nếu đổi thành kiwi, dự án này, có