Tào Cương thâm trầm đứng cạnh cửa sổ nhìn các cán bộ đang vào vào ra ra trước cơ quan, mãi cho đến đầu thuốc lá làm phỏng tay, anh ta mới theo bản năng xoay người đi đến bàn làm việc đem đầu thuốc lá hung hăng dụi vào gạt tàn thuốc.
Cửa khép hờ, ngoài hành lang truyền đến những tiếng cười nói, tuy rằng nghe không rõ cụ thể họ đang nói gì, nhưng Tào Cương biết chắc chắn không ngoài hai đề tài kia.
Hai ngày nay, các cán bộ trong cơ quan gần như đều điên cuồng bàn tán về hai đề tài, một là ở huyện quyết định mua thêm một chiếc Santana làm xe cho Hội đồng nhân dân huyện công tác, mà việc còn lại là việc thương nhân Hồng Kông đã tới Nam Đàm dự định sẽ khảo sát đầu tư vào đây.
Nếu nói huyện mua một chiếc Santana vốn được cho là sự việc mới mang tính tuyên truyền giác ngộ. Vậy trong thời gian chưa đến một tháng sau, huyện lại quyết định mua thêm một chiếc, hơn nữa là xe dùng cho Hội đồng nhân dân huyện công tác, thì không thể không khiến các cán bộ trong cơ quan kích động mà bàn tán.
Chiếc Santana đầu tiên sau khi mua về vẫn còn để trong ga ra ô tô của cơ quan vẫn chưa được dùng tới. Cơ bản vì lãnh đạo chủ chốt ở Huyện ủy sau khi mua chiếc xe Santana này về đã khiến rất nhiều người chú ý. Nhất là Phó bí thư huyện ủy, Chủ tịch Hội đồng nhân dân huyện Lâm Thuận Lộc công khai nghi ngờ tài chính huyện đang lúc túng quẫn như vậy mà lại bỏ ra hai trăm ngàn mua một chiếc Santana về là xuất phát từ suy nghĩ gì. Tuy rằng cơ quan sự vụ giải thích chiếc xe này không phải là tiền do tài chính huyện bỏ ra, mà là do công ty phát triển khai thác nông nghiệp hiện đại ở huyện bỏ tiền ra mua, tạm thời cho Huyện ủy mượn để sử dụng. Nhưng lời giải thích này hiển nhiên rất khó có thể khiến cho Lâm đại gia vừa lòng.
Tào Cương từ đầu đến giờ vẫn khoanh tay đứng xem vở tuồng đầy náo nhiệt. An Đức Kiện mua xe là do Thẩm Tử Liệt đề nghị, An Đức Kiện rất thông minh, mua về nhưng không dùng tới, hiển nhiên là muốn chờ sau khi sự kiện qua đi mới mang ra sử dụng. Chẳng qua không ngờ Lâm Thuận Lộc lại khó chơi như vậy, quấy nhiễu không ngừng, Tào Cương vui vẻ khi nhìn thấy tình cảnh như vậy.
Không ngờ được, Thẩm Tử Liệt chẳng những trên hội nghị của Ủy ban nhân dân huyện đề xuất mua thêm một chiếc Santana để giúp Hội đồng nhân dân huyện khi tiến hành công tác. Rõ ràng sau khi anh ta đề xuất mua chiếc Santana này, Ủy ban nhân dân huyện vẫn tạm thời không hề mua thêm phương tiện giao thông, vậy chẳng phải đã tỏ thái độ rằng Chủ tịch huyện sẽ không thay đổi phương tiện giao thông. Anh ta làm vậy hẳn là muốn chặn miệng của những người khác.
Chiêu thức ấy rất lợi hại, lập tức làm dịu đi mối quan hệ với Lâm Thuận Lộc, cũng khiến An Đức Kiện có thể an ổn quang minh chính đại ngồi trên chiếc xe Santana mà một tháng nay còn chưa dám động tới. Còn chiếc Volga của An Đức Kiện cũng giao cho Mặt trận Tổ quốc huyện, hoá ra chiếc xe Thượng Hải mà Hội đồng nhân dân huyện và Mặt trận Tổ quốc huyện dùng chung lại được chuyển vào tay văn phòng Huyện ủy, Từ Hiểu Xuân tự nhiên mở cờ trong bụng. Ngay cả Tần Hải Cơ cũng không thể nói lời nào.
Nghĩ đến đây Tào Cương liền không kìm nổi mà thở dài, một phân tiền cũng có thể làm khó được anh hùng hảo hán, có tiền làm chuyện gì cũng dễ, lời này quả thực không sai, dùng hơn hai trăm ngàn mua một chiếc Santana, lập tức đánh vỡ cục diện bế tắc, khiến cục diện ở huyện lập tức thay đổi. Chỉ thoáng một cái Thẩm Tử Liệt đã nhảy ra khỏi cục diện đầy xấu hổ. Có An Đức Kiện trấn giữ, Lâm Thuận Lộc ra trình diễn, đủ để cho Thẩm Tử Liệt thay đổi rất nhiều tình huống ở huyện. Về điểm này, trong lòng Tào Cương và Tần Hải Cơ đều ngầm hiểu, vận mệnh dường như lại lập tức tạo ra thách thức mới.
Lâm Thuận Lộc không dễ dàng bị đánh lừa. Ông ta làm Chủ tịch Hội đồng nhân dân của Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng cũng nhiều năm, bình thường cũng chẳng có gì nổi bật, nhưng bất kể là các vụ xử lý ở dưới xã, thị trấn, huyện, các cục, không ít người đều phải qua tay Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng là ông ta mới được đề bạt đi lên, ngay cả không phải là tâm phúc của ông ta nhưng ít nhất ông ta cũng sẽ không tìm cách ngăn cản con đường của họ. Sự phân chia rành mạch đó khiến nhiều người phải ghi nhớ, huống chi là một kẻ đầy khéo léo như An Đức Kiện. Nhưng ông ta lại tỏ thái độ đầy thờ ơ lạnh nhạt.
Lúc này, An Đức Kiện mới chính thức để lộ ra sự cao minh của mình. Tào Cương khi nghĩ đến đây thì có chút bực bội.
An Đức Kiện, tên cáo già này thường ngày cũng rất bình thường, không có gì nổi bật, nhưng thực