Ra đến khỏi công ty rồi mà cô còn đỏ nóng cả mặt. Đúng là tên sát gái mà. Đang đi về trung tâm thành phố thì nghe có tiếng gọi, cô đứng lại xem thử là ai đang gọi mình. Lý Nhất từ một chiếc xe màu đen bóng loáng bước xuống. Biết bao cô gái đi đường đều đứng lại để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của cậu ấy. Các cô gái ai nấy đều trầm trồ khen ngợi riêng chỉ mình cô cảm thấy hôm nay cô xui thật rồi. Lý Nhất bước đến chỗ cô, hỏi:
- Chị đi đâu vậy??
Cô ấp úng trả lời:
- Tôi.... Định mua một chút đồ thôi.
Lý Nhất gật đầu cứ tưởng rằng đã qua cơn nguy hiểm ai dè Lý Nhất kéo tay cô đi. Cô dùng sức níu lại hỏi:
- Cậu đưa tôi đi đâu vậy?
Lý Nhất thản nhiên trả lời:
- Không phải lúc nãy chị bảo đi mua đồ sao?? Tôi đưa chị đi đến trung tâm mua sắm.
Cô giật nảy mình, kiếm cớ:
- Không cần đâu, toàn những đồ lặt vặt thôi.
Lý Nhất càng cười tươi nói:
- Vậy càng tốt chứ sao, chị thiếu cái gì tôi mua cho chị cái đó.
Lần này thì cô thật sự cứng họng. Cô mà ở bên tên đa nhân cách này dù chỉ hai phút cũng cảm thấy mệt rồi đừng nói gì đến hai tiếng. Chưa kể, tất cả ánh mắt của người đi đường đều đổ dồn vào hai người chúng tôi. Tên này ăn gì mà tỏa sáng dữ vậy trời.
Cuối cùng cậu ta đưa cô đến một khu trung tâm mua sắm. Cậu ta lôi cô vào trong nhưng cô níu lại, hỏi:
- Này, đừng nói cậu định dắt tôi vào đây nha. Tôi chỉ cần đồ lặt vặt trong nhà đâu cần phải dắt tôi đến khu cao cấp này.
Lý Nhất cười nói:
- Chị đừng lo, tiền thì không sao chị không cần lo đâu.
Dù vậy cô cũng cảm thấy sợ. Cô mặc dù là người ở đây cũng không dám bước vào khu trung tâm mua sắm bậc nhất thành phố. Nhà họ Lý nghiêng về kinh tế và kinh doanh nên các khu mua sắm lớn trên thành phố đều thuộc nhà họ Lý. Có thể nói nhà họ Vũ và Lý chỉ tập trung và cạnh tranh nhau về kinh tế.