Nhất Ngũ vừa ra khỏi công ty Vũ Thị liền lấy điện thoại ra. Khóe môi anh nhếch lên khi nhìn thấy tên " Khiết Băng". Sau một hồi đổ chuông thì bên kia trả lời:
- Này, bây giờ mới nhớ đến tớ đấy à??
Nhất Ngũ cười bỏ tay vào quần thong thả đến nhà xe:
- Tớ chuộc lỗi với cậu đây, muốn đi ăn chút gì đó không??
Cô ngẫm nghĩ một chút rồi trả lời:
- Cậu đưa tớ ăn vịt nướng đi?!
Nhất Ngũ không khỏi bật cười nói:
- Sao tự nhiên cậu lại muốn ăn món đó?? Tớ đưa cậu đi ăn món mắc tiền hơn.
Cô cười nói:
- Không cần đâu, ăn món mấy món mắc tiền không hợp khẩu vị với tớ.
Nhất Ngũ bắt đầu lái xe hỏi:
- Cậu đang ở đâu?? Tớ đón cậu.
Cô nghe vậy liền nhảy tọt xuống giường nhìn vào tủ quần áo nói:
- Tớ đang ở nhà, à tớ mới tìm được cái áo lúc trước cậu tặng tớ này.
Nhất Ngũ bắt đầu tăng tốc nói:
- Tớ đợi cậu.
Cô cúp máy liền lấy bộ đồ mà Nhất Ngũ tặng rồi nhanh chóng thay đồ. Chưa đầy 10 phút đã đến cổng nhà Vũ gia. Cô cũng chuẩn bị xong liền chạy nhanh xuống cổng. Nhất Ngũ mấy tuần rồi không gặp cô nên nhìn bộ dáng nhỏ con của cô chạy đúng là nhớ thật. Cô thấy anh liền chạy thục mạng đến xe, rồi chui tọt vào. Bộ đồ Nhất Ngũ tặng là một chiếc áo hở vai, lộ ra đôi vai trắng ngần. Nhất Ngũ nhìn cô đến ngẩn ngơ. Cô ngượng ngùng cúi đầu thỏ thẻ:
- Cậu đừng nhìn tớ như vậy nữa.
Nhất Ngũ lúc này mới hoàn hồn, khôi phục dáng vẻ ban đầu nói:
- Hôm nay cậu đẹp thật đấy!!
Cô đỏ mặt không nói gì. Nhất Ngũ cũng bắt đầu