Lâm Khánh Quyền quay người lại, đẩy Lục Thi Nguyệt ra, nhìn cơ thể đã ướt đẫm của Lục Thi Nguyệt, chiếc váy thấm nước dán chặt lên người cô, để lộ rõ vóc dáng xinh đẹp quyến rũ của cô, ánh mắt Lâm Khánh Quyền tối đi, yết hầu chuyển động mạnh mẽ, thứ vĩ đại phía dưới cũng dần dần ngẩng cao đầu.
Lục Thi Nguyệt đương nhiên cũng chú ý đến sự thay đổi trong ánh mắt Lâm Khánh Quyền, cô tự tin nở nụ cười, nói: “Chồng, em tin là anh không thích em, nhưng chắc chắn là thích cơ thể em, đúng chứ.
”
Lâm Khánh Quyền ôm Lục Thi Nguyệt vào lòng, cúi đầu xuống hôn lên môi cô, nhanh chóng đè cô lên tường, thuận theo dòng nước, hai người dây dưa triền miên.
Một tiếng sau, Lâm Khánh Quyền bế Lục Thi Nguyệt từ phòng tắm ra ngoài, nhẹ nhàng đặt lên giường, nhìn chiếc bụng hơi nhô ra của Lục Thi Nguyệt khi không mặc quần áo, khẽ nhíu mày, nói: “Lục Thi Nguyệt, chúng ta đến bệnh viện một chuyến đi.
”
Lục Thi Nguyệt vốn đang có chút buồn ngủ cũng liền tỉnh táo lại, nghiêm túc nhìn Lâm Khánh Quyền, nói: “Chồng, lời này của anh là có ý gì?”
“Bụng của em, sao tôi thấy nó càng ngày càng to rồi thế? Tôi đưa em đi bệnh viện kiểm tra xem.
” Lâm Khánh Quyền cũng không phải kẻ ngốc, nhìn bụng càng ngày càng lớn, nói không nghi ngờ là giả.
Lục Thi Nguyệt có chút chột dạ, nở nụ cười xinh đẹp, nói: “Tổng giám đốc Lâm nghi ngờ em mang thai sao?”
Lâm Khánh Quyền gật đầu.
“Nếu em mang thai, có phải tổng giám đốc Lâm sẽ bắt em đi phá không?”
Lúc này Lâm Khánh Quyền lại có chút chần chừ, lúc tâm trạng của Lục Thi Nguyệt đang dần trầm xuống, anh nói: “Nếu em đã có, tôi có thể cho phép em sinh con ra, nhưng tương lai ly hôn, đứa bé nhất định phải ở lại nhà họ Lâm.
”
Lục Thi Nguyệt ngơ ra, sau đó lập tức cười nói: “Em sinh một đứa đích tôn cho nhà họ Lâm, lúc ly hôn có phải số tiền kia cũng sẽ tăng lên không?”
Lâm Khánh Quyền nói: “Chỉ cần em có thể sinh con trai, lúc ly hôn thôi sẽ cho em thêm ba tỉ, ba tỉ này để mua đứt liên hệ giữa em và con, về sau em sẽ không có bất cứ quan hệ gì với đứa bé nữa.
”
Lục Thi Nguyệt ngồi dậy khỏi giường, không chút ngại ngùng đi đến tủ quần áo, mở tủ ra tìm một chiếc váy rồi mặc vào, sau đó đi đến bên giường, nhìn Lâm Khánh Quyền ở trên giường, cười nói: “Tổng giám đốc Lâm, anh đúng là rất hào phóng với người phụ nữ từng ở bên mình, điều này em rất tán đồng, em rất cảm ơn khi tổng giám đốc Lâm lại hào phóng đến vậy với một người phụ nữ có thể trở thành vợ cũ của anh, nhưng thật tiếc, em thật sự không mang thai, nếu tổng giám đốc Lâm lo lắng, chúng ta có thể đến bệnh viện kiểm tra.
”
Lâm Khánh Quyền vẫn không tin: “Thật sự không có?”
“Nếu tổng giám đốc Lâm không tin, chúng ta đi kiểm tra là được, cũng tránh để tổng giám đốc Lâm nghi thần nghi quỷ mãi.
”
Lâm Khánh Quyền lắc đầu: “Em nói không có thì là không có.
”
Lục Thi Nguyệt cười uyển chuyển: “Nếu tổng giám đốc Lâm không còn chuyện thì khác thì em đến nhà Lục Phượng đây, tối nay có thể sẽ không trở về đâu.
”
Nói xong, Lục Thi Nguyệt còn hôn lên