Vào thứ sáu, bên ngoài khó có được một ngày trời nắng to như hôm nay.
Hạ Dương đưa Ly Tâm trở về nhà cũ Hạ gia.
6 năm trước, ba Hạ Dương bị tai nạn ô tô, vết thương quá nặng làm cho cơ thể không thể nào tốt lên, chỉ có thể ngồi ở trên xe lăn, cả ý thức cũng không còn thanh tỉnh.
Sau khi Hạ Dương tiếp quản Hạ gia, đã đưa bố Hạ Dương trở về nhà cũ tĩnh dưỡng, hai tháng mới trở về gặp ông một lần.
Nhà cũ Hạ gia có chút hẻo lánh, là ở vùng ngoại thành phố.
Ly Tâm vừa bước vàn sân của nhà, liền nhìn thấy một con chó trắng to lớn đang nằm phơi nắng trên bãi cỏ.
Ly Tâm hô to: "Tiểu Bạch!"
Nghe thấy âm thanh, con chó lớn còn đang phơi nắng lập tức dựng tai lên, đứng thẳng dậy nhìn qua, sau đó lao thẳng về phía cô.
Ly Tâm hơi ngồi xổm người xuống, ôm lấy con chó lớn.
Nhưng bởi vì Tiểu Bạch thực sự quá lớn, Ly Tâm đã bị nó va phải, cả hai ngã xuống bãi cỏ.
Mà Tiểu Bạch lúc này đã vội vàng vồ lấy Ly Tâm, nhét cái cơ thể to lớn của mình chui vào vòng tay của cô.
Ly Tâm thật vất vả lắm mới ngồi thẳng người dậy, sờ sờ đầu nó:
"Có phải mày lại mập lên hay không?"
Nhưng Tiểu Bạch cũng không hiểu cô nói cái gì, chỉ ngây ngốc ngẩn ra rồi lại sủa với cô vài tiếng, sau đó tiếp tục dính ở trong lòng ngực Ly Tâm.
Con chó lớn này là giống chó Alaska do Hạ Dương nuôi, để ở nhà chính chăm sóc.
Điều kì lạ chính là, Tiểu Bạch đối với chủ nhân là Hạ Dương không thân thiết mấy, đối với người hầu ở nhà chính cũng không thân thiết, ngược lại rất thân thiết với Ly Tâm.
Giống như bây giờ, Tiểu Bạch đã bám chặt vào người Ly Tâm, không chịu buông ra.
Hạ Dương đi vào nhà hướng quản gia hỏi: "Ba tôi đâu?"
Quản gia vội vàng nói: ông chủ đang nằm nghỉ ở trong phòng."
Hạ Dương gật đầu rồi lên lầu.
Trên bãi cỏ trong sân, Ly Tâm chơi nhặt đ ĩa bay với Tiểu Bạch một lúc thì có chút mệt mỏi.
Sức chơi đùa của chó Alaska rất tốt, như thể nó sẽ không bao giờ mệt mỏi, luôn tràn đầy năng lượng.
Nhưng Ly Tâm lại không còn sức lực, thật sự không thể chơi cùng nó được nữa.
Ly Tâm ngồi xuống ghế bên cạnh nghỉ ngơi trước, Tiểu Bạch chạy tới, cầm đ ĩa nhựa trong miệng dụi vào tay Ly Tâm rồi lắc lắc đuôi nhìn cô.
Ly Tâm vươn tay xoa đầu Tiểu Bạch, nhỏ giọng nói: "Hết sức rồi, lát nữa tao chơi tiếp với mày ha."
Tiểu Bạch tựa hồ là nghe hiểu được một chút, cũng không tiếp tục quấn lấy Ly Tâm đòi chơi nữa mà chỉ yên lặng ngồi xuống đất, dụi đầu vào lòng Ly Tâm.
Ly Tâm giúp Tiểu Bạch xoa xoa đầu, lại bởi vì phơi nắng quá lâu chơi trò chơi với Tiểu Bạch nên hiện tại cơ thể đã nhễ nhại mồ hôi.
Vì vậy Ly Tâm đứng dậy, đi về phía nhà cũ, chuẩn bị nghỉ ngơi.
Bất quá khi Ly Tâm đi lên lầu liền nghe thấy một giọng nói truyền từ phòng bếp tầng dưới.
"Hạ thiếu đang ở trong phòng lầu 3, các ngươi đều đừng đi lên quấy rầy."
"Có chuyện gì, chờ Hạ thiếu từ lầu 3 xuống dưới lại nói."
Ly Tâm nhìn thoáng qua phòng bếp