Hai nam nhân nào đó cùng vào cung, khi nãy Quân Hoa bị hai người làm cho tức giận bỏ về bọn họ mới chịu tiến cung.
- Hừ
Bắc Đường Uyên và Họa Tử Nguyệt nhìn đối phương hừ lạnh rồi quay đi chỗ khác, cả quãng đường vào cung không ai mở miệng nói câu gì.
- Thần tham kiến hoàng thượng
- Ái khanh miễn lễ, hôm nay quốc quân Hoa Hạ đích thân đến đây thật vinh hạnh cho bản quốc
- Hoàng thượng khách sáo rồi, hôm nay ta đến đây là bàn chuyện bang giao hai nước
Thân phận Họa Tử Nguyệt ngang hàng với Lãnh Hoằng, hắn không cần phải hành lễ với ông ta.
- Đường xá xa xôi hẳn ngươi cũng mệt mỏi, trẫm cho người sắp xếp hành cung, ngươi theo bọn họ đi nghỉ ngơi trước
- Không cần nhọc lòng như vậy, nghe nói Lạc Vân phong cảnh hữu tình, chi bằng ta tạm tá túc ở phủ tướng quân, tiện cho việc thăm thú, tướng quân không phiền chứ?
Họa Tử Nguyệt một mực không ở hành cung mà lại đòi ở phủ tướng quân của hắn, Bắc Đường Uyên ngoài mặt như thường nhưng trong lòng đang thầm rủa hắn.
Tự dưng lại đưa ra chủ ý này, đây là đang tìm cơ hội ở gần nàng mà!
- Haha, nếu ngươi đã nói vậy, Bắc Đường Uyên khanh thấy sao?
- Bẩm hoàng thượng, thân phận quốc quân Hoa Hạ đây cao quý, sao có thể chịu thiệt ở lại tệ xá
- Không sao, không sao, cái đó không thành vấn đề, ta không chê là được
Họa Tử Nguyệt giả ngốc không hiểu ý của hắn, trong lòng đắc ý.
" Bắc Đường Uyên ơi là Bắc Đường Uyên, cho dù không muốn nhưng ngươi cũng không thể từ chối ta được đâu, hẳn bây giờ đang thầm mắng ta nhỉ"
- Nếu đã vậy, Bắc Đường Uyên chuyện tiếp đón quốc quân Hoa Hạ giao cho khanh
- Thần nhất định tiếp đãi quốc quân Hoa Hạ, chắc chắn khiến ngài ấy hài lòng
Không còn cách nào khác Bắc Đường Uyên đành tiếp nhận cục nợ này, trong lòng thầm tính toán làm sao để chơi xỏ hắn.
" Hừm, Hoạ Tử Nguyệt, ngươi đừng đắc ý quá sớm, cho dù vào phủ của ta thì sao, ngươi đừng hòng tiếp cận nàng!"
Bên trong phủ tướng quân, sau khi tức giận về phủ nàng liền bay lên tán đào nằm trên đó ngủ trưa.
- Tiểu thư, người xuống đây đi, có chuyện rồi
Cửu Ngọc đứng dưới gọi với lên, Quân Hoa phi thân xuống an vị trên ghế.
- Chuyện gì, muội nói ta nghe thử xem
- Tiểu thư, nam nhân kia hôm nay chuyển vào phủ tướng quân rồi!
- Ý ngươi nói là Họa Tử Nguyệt
- Đúng vậy đó tiểu thư
Nàng ấy gật đầu lia lịa, mới lúc nãy Cửu Ngọc đi lấy đồ ăn cho nàng đã thấy người đến dọn dẹp một căn viện, hỏi ra mới biết vị hoàng đế kia muốn vào đây ở.
- Chuyện này có gì đâu mà muội hốt hoảng vậy
- Có chứ tiểu thư, tình địch của tướng quân đến rồi, nhất định đấu một trận trời long đất lở cho mà xem
Cửu Ngọc nói như hiển nhiên, Quân Hoa đau đầu, bất lực, nói chung cuộc sống sau này sẽ đầy màu sắc đây.
- Cửu Ngọc, chẳng phải muội vừa đến nhà bếp sao, có mang điểm tâm đ ến không?
- Người xem nô tì lại quên mất, để nô tì mang ra cho người
Mỗi ngày nàng đều cho chuẩn bị điểm tâm ngọt đợi hắn về rồi cùng ăn, nàng cũng muốn tự tay làm điểm tâm cho hắn lắm chứ, có điều hắn lại sợ nàng bị thương nên không cho nàng đến nhà bếp.
- Hoa Nhi, ta về rồi đây
- Mệt không, ngồi xuống đi, Cửu Ngọc đã đi lấy điểm tâm rồi
Quân Hoa quan tâm hỏi han, hắn ngồi xuống bên cạnh nàng, trong lòng là ngọt ngào không thể tả nổi.
- Tiểu thư, có điểm tâm rồi đây
Cửu Ngọc bưng lên hai đ ĩa điểm tâm đặt trên bàn, Bắc Đường Uyên vừa hay thấy bóng dáng Họa Tử Nguyệt nên cố ý chọc tức hắn.
- Hoa Nhi, ta có hơi mệt a, hay là nàng đút ta ăn đi
- Được
Cầm lấy miếng điểm tâm, nàng cẩn thận đưa lên miệng hắn.
- Họa Tử Nguyệt, ngươi đói kém đến mức phải cướp đồ ăn của ta thế sao?
Hắn còn chưa kịp mở miệng ăn điểm tâm thì giữa chừng miếng điểm tâm ấy đã bị Họa Tử Nguyệt chen vào gặm đi mất.
- Còn ngươi không có tay hay sao mà bắt nàng đút
- Đó gọi là thâm tình, ngươi thì hiểu cái gì!
- Ta sao lại không hiểu
Họa Tử Nguyệt không chịu thua mà cố cãi lại, mắt to trừng mắt nhỏ đến mặt trời chiếu tận lên người cũng không chịu vào nhà.
- Hai người không nóng sao?
- Không
Họa Tử Nguyệt thuận thế trả lời, Quân Hoa chẹp miệng mà ngồi ăn sạch hai đ ĩa điểm tâm.
Tòa băng sơn ngàn năm nay đã không còn nữa rồi, chính là bị hai nam nhân trước mặt này lấy ra đập thành băng vụn hết.
- Aiz, Cửu Ngọc, chúng ta kệ bọn họ, đi ăn cơm thôi
- Dạ tiểu thư
Chủ tớ Quân Hoa thong thả đi ăn cơm, Bắc Đường Uyên thấy vậy vội đuổi theo nàng, cái đuôi Họa Tử Nguyệt dĩ nhiên là cũng theo sau.
Một lúc sau trên bàn ăn lại bày ra thế