Đây là lần đầu Kiều Tâm Duy bị cấp trên phê bình như vậy, bây giờ cô cũng rất bối rối. Đưa nhầm bản dự án, đó là một sai lầm không thể chấp nhận được.
Cô cúi đầu, mấy hôm nay cô làm gì cũng không xong, bây giờ còn phạm lỗi gây tổn thất lớn cho công ty, có xin lỗi cũng chẳng làm được gì.
“Sếp Nguyễn, tôi... tôi có thể làm gì để đền bù không ạ?”
Nguyễn Tấn không muốn mắng cô, nhưng anh giận vì không rèn thép thành sắt được, đành thở dài nói: “Đền bù kiểu gì, mau cầm dự án đến đây, tới Mỹ Liên giải thích với tôi, hi vọng là có thể cứu vãn được”
“Dạ dạ dạ, vâng”
Kiều Tâm Duy nghe còn hi vọng thì lập tức chạy ra ngoài. Cô bị cửa đẩy vào trong đụng lên đầu, cửa gỗ rắn chắc đập phải khiến cô kêu lên choáng váng.
Là trợ lý Mã Khải Hàng của Nguyễn Tấn, hình như anh ta có chuyện gấp cần hỏi.
“Làm gì mà vội vội vàng vàng thế?”
Nguyễn Tấn đỡ Kiều Tâm Duy theo bản năng, cau mày: “Va mạnh đấy, có cần đến bệnh viện không?”
Mã Khải Hàng cũng xin lỗi: “Xin lỗi, tôi có chuyện gấp” Kiều Tâm Duy lắc đầu: “Không sao, không sao, tôi đi lấy bản dự án”
“Không vội” Mã Khải Hàng vội nói: “Sếp Nguyễn, lúc nãy tôi nhận được tin tức, Tổng Giám đốc Mã của Mỹ Liên vừa bị mời lên Cục Công an, còn cả ba Phó Giám đốc và một số lãnh đạo cấp cao cũng bị mời lên đồn hết”
“Cái gì? Xảy ra chuyện gì à?” Nguyễn Tấn ngạc nhiên.
“Mấy hôm trước, hệ thống định vị xảy ra trục trặc lúc quân đội đang diễn tập khiến hai máy bay chiến đấu đâm vào nhau, hai phi công chết ngay tại chỗ. Theo báo cáo là do sản phẩm của Mỹ Liên có vấn đề, nghi ngờ là ăn bớt nguyên liệu, sử dụng hàng nhái. Chuyện bị lộ, Mỹ Liên đứng nơi
đầu ngọn sóng, hơn nữa các công ty cung cấp máy móc linh kiện cho Mỹ Liên cũng bị kiểm tra. Lần tham ô này rất nghiêm trọng, còn dính đến quân đội nên Chính phủ tra xét rất gắt. May mà hôm nay không kí hợp đồng với họ”
Đầu Kiểu Tâm Duy vẫn còn choáng váng, cô mơ mơ màng màng: “Trợ lý Mã, là thật à? Nếu vậy.”
“Đúng rồi, chính xác trăm phần trăm, tin đăng đầy trên mạng, sếp Nguyễn, chúng ta cũng nên cảm ơn Kiều Tâm Duy đã phạm phải sai lầm.”
Nguyễn Tân không biết phải nói gì, cơn giận lúc nãy trỗi dậy sai rồi, anh lúng túng nhìn Kiều Tâm Duy.
Kiều Tâm Duy biết không thể để anh nhận sai được, cấp trên luôn đúng mà. Cô cười cười, vừa ôm trán vừa bảo: “Sao có thể cảm ơn tới chứ? Chuyện này là do tôi làm sai, chẳng qua mèo mù vớ cá rán thôi. Sếp Nguyễn, sau này tôi sẽ cẩn thận hơn, không phạm vào lỗi này nữa.”
Nguyễn Tấn không tiện nói gì trước mặt trợ lý, gật đầu bảo: “Ừ, vậy cô ra ngoài đi, có cần đến bệnh viện không?”
“Không cần, không cần đâu.”
“Thế nghỉ ngơi đi, có chuyện gì thì đi bệnh viện ngay đấy.”
“Vâng ạ?
Kiều Tâm Duy im lặng rời khỏi văn phòng của Nguyễn Tấn, ngơ ngơ ngác ngác cả ngày, cô vẫn chưa thoát khỏi cái vụ lên voi xuống chó kia.
Lúc này, cô không biết chuyện liên quan đến Mỹ Liên đang nổi trên mạng có liên quan đến Giang Hạo.