Kể từ ngày Ngọc Lam trở về nhà đến nay cô hay thở dài, ra ngẩn vào ngơ nên mẹ gọi cô vào phòng hỏi:
- Con ốm hay sao mà dạo này người cứ gầy rộc đi da thì xanh xao vậy Ngọc Lam?
Ngọc Lam đến gần đến bên mẹ bóp bóp chân cho mẹ rồi mỉm cười trả lời:
- Con khỏe mà mẹ, con lo cho mẹ ấy mấy đêm nay trời trở lạnh chân mẹ lại đau nhức0! nhiều hơn đúng không mẹ?
Mẹ đưa tay lên đầu vuốt mái tóc đen tuyền của Ngọc Lam giọng cưng chiều nói:
- Mẹ thật hạnh phúc khi có con làm con dâu đấy Ngọc Lam,mẹ vẫn luôn muốn hỏi con chuyện đợt tết con đến đơn vị của Minh Lãm vậy hai đứa có hòa hợp không?
Ngọc Lam không muốn mẹ buồn nên cười hì nói:
- Thì mẹ đã chấp nhận và yêu thương con như con gái thì con trai của mẹ cũng chấp nhận con như vậy luôn nên mẹ cứ yên tâm ạ.
Thời gian trôi qua kể từ ngày Ngọc Lam lên đơn vị của Minh Lãm về cũng đã gần hai tháng,sáng nay khi vừa thức dậy cô bỗng thấy buồn nôn cả người khó chịu vội đi ra sau nhà nôn ọe nhưng mới sáng sớm cô chưa ăn gì nên chỉ nôn ra toàn nước chua.
Đến khi ăn sáng Ngọc Lam vừa đưa miếng cá kho vào miệng nghe mùi tanh liền lấy tay che miệng muốn nôn cũng may Minh Tiên đưa nước cho cô uống mới thấy đỡ, mẹ thấy con dâu có những biểu hiện này thì hỏi:
- Từ đợt con về đến nay kinh nguyệt có đều không Ngọc Lam?
Ngọc Lam nghe mẹ hỏi thì mặt ngơ ngác suy nghĩ gì đó rồi lắc đầu trả lời:
- Dạ kinh nguyệt của con từ trước đến giờ vẫn không đều có khi hai,ba tháng mới có ạ.
Mẹ nhìn Ngọc Lam ngây ngô không hiểu ý mình thì nói tiếp:
- Theo như kinh nghiệm của mẹ đã sanh hai đứa con thì tám,chín phần là con có thai rồi Ngọc Lam, thôi nay con ở nhà nghỉ ngơi không phải ra vườn nữa, còn Minh Tiên con chạy ra quán tạp hóa đầu làng gọi điện thoại báo cho Minh Lãm một tiếng.
Ngọc Lam thấy mẹ nói muốn báo cho anh thì vội ngăn lại nói:
- Mẹ ơi! Trước đây kinh nguyệt của con không đều hay để thêm ít ngày nữa xem sao đã nếu báo cho anh mà đến lúc con không mang thai thì lại ảnh hưởng đến công tác.
Với lại theo như con biết thì anh ấy chưa muốn có con bây giờ nên nếu như con có mang thai con xin mẹ với Minh Tiên đừng nói cho anh ấy không lại ảnh hưởng đến công tác mà anh ấy đã phải rất cố gắng trong suốt thời gian qua.
Mẹ nghe lời nói của Ngọc Lam thì cũng có lí nên thôi không báo cho con trai nữa nhưng cũng từ hôm ấy Ngọc Lam luôn trong tình trạng nôn mửa lại không ăn được gì mà người lại gầy đi rất nhiều nên được mẹ và Minh Tiên chăm sóc từng ni