Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân“Anh thường đến nơi này?” Giang Dao tò mò hỏi, lại cảm thấy không thích hợp, “Em nhớ rõ hình như anh không thích đồ ăn Quảng Đông.”
“Đúng là không thích ăn nhưng có đến đây vài lần.” Lục Hành Tung có chút ngoài ý muốn khi Giang Dao có thể biết hắn thích đồ ăn gì, “Anh nghĩ em sẽ thích.”
Giang Dao khẩu vị thanh đạm, nhà hàng này một số món súp và đồ hầm thực không tồi, trước kia hắn ăn lần đầu liền nhớ đến Giang Dao, chắc chắn cô sẽ thích, khi đó luôn có suy nghĩ nếu có cơ hội sẽ đưa Giang Dao đến đây, nhưng suy nghĩ đó vẫn chưa thực hiện được bởi vì sau ngày kết hôn, Giang Dao không đáp lại hắn.
“Nhà hàng này là một người bạn cấp 3 của anh mở, nên anh đến vài lần.” Lục Hành Tung giải thích cho Giang Dao, “Ngồi máy bay về đến thành phố có đôi khi sẽ đến đây tụ tập.”
Tuy rằng khách hàng trong tiệm nhiều nhưng bàn của Lục Hành Tung đồ ăn mang lên rất nhanh, không ngoài ý muốn, khẳng định là đi cửa sau, toàn bộ đều ưu tiên bàn của hai người trước.
Sau khi đồ ăn được mang lên, Lục Hành Tung rất tự nhiên gắp cho Giang Dao, thấy cô ăn ngon miệng, khuôn mặt lạnh lùng của hắn nhiều thêm 2 phần ý cười.
“Hương vị như thế nào?” Hắn hỏi.
“Thật không tồi, em thích món canh này, có vị ngọt lại có hương vị của chanh.” Giang Dao chỉ chỉ bát canh đặt trước mặt Lục Hành Tung, ăn đến hai mắt híp lại cười cười hưởng thụ, nhìn Lục Hành Tung dùng muôi múc 1 cái, quả nhiên nhìn thấy một lát chanh mỏng cô cười càng đắc ý.
“Đầu lưỡi rất tốt.” Lục Hành Tung khen một câu rồi nói chuyện phiếm với cô, lơ đãng hỏi, “Sau khai giảng một tháng là ngày quốc khánh được nghỉ dài, em đã nghĩ đi đâu chưa?”
“Cùng bạn ký túc xá đi thăm quan các nơi, hoặc là về nhà.” Giang Dao trả lời xong lại tiếp tục cúi đầu ăn hết cơm trong chén, một lúc lâu sau, hai người ai cũng đều không nói thêm, nhưng Lục Hành Tung vẫn gắp thêm đồ ăn cho