Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânGiang Dao thở dài, Lục Vũ Tình đối với Triệu Trang Tông thực sự rất tốt nên đối với Triệu gia cầu gì cung đấy, mà Triệu gia lòng tham rất không đáy, thói quen cầu gì được lấy mãi đến tận bây giờ đều cho rằng Lục Vũ Tình trả giá như vậy là điều đương nhiên.
Giang Dao nghĩ, Lục Vũ Tình đối với Triệu gia quá tốt nên mới làm cho bọn họ không biết địa vị và thân phận của họ ở đâu. Nếu ngay từ đầu Lục Vũ Tình cắn răng đối đãi với Triệu gia dưới thân phận đại tiểu thư cao cao tại thượng xem bọn họ có dám đối đãi với Lục Vũ Tình như vậy không.
Triệu Trang Tông cũng nghĩ mình nắm chắc Lục Vũ Tình trong tay nên đối với cô không có bao nhiêu tôn trọng, chỉ coi như chiếc máy ATM, muốn tiền chỉ cần nói một câu liền duỗi tay lấy.
Hiện tại Lục Vũ Tình muốn ly hôn, tức giận quyết liệt với Triệu Trang Tông, mọi sinh hoạt của Triệu gia thrước kia đều không còn, thậm chí so với lúc ban đầu còn nghèo hơn nhưng một đám không ai cần mặt mũi đều đến Lục Gia chửi ầm lên.
Không người nào trong nhà nghĩ, nhà bọn hiện tại tay trắng bởi vì mọi thứ bọn họ có lúc trước toàn bộ đều do con gái Lục gia Lục Vũ Tình đem đến, mà bọn họ có ai chưa từng không làm Lục Vũ Tình thất vọng, mất hết tin tưởng vào con người?
Có lẽ thời gian Giang Dao trầm mặc quá dài, Lục Tiếu Tiếu nhìn Giang Dao không nói lời nào, nhớ lại những gì vừa nói lập tức hoảng sợ, che miệng cuống quýt giải thích nói, “Chị dâu, chị yên tâm, anh trai em tuyệt đối không phải người đàn ông giống Triệu Trang Tông! Anh trai em là một người đàn ông tốt, bây giờ là người đàn ông tốt đến khó tìm, chị nhìn bác trai và ba em xem, có phải mọi người đều rất tốt đúng không? Cho nên em đảm bảo với chị, anh trai em là một người đàn ông tốt, chị ngàn vạn lần đừng bởi vì lời em nói vừa rồi mà miên man suy nghĩ.”
Lục Tiếu Tiếu không nghi ngờ chút gì, nếu Giang Dao bởi vì những lời nói vừa rồi suy nghĩ linh tinh, Lục Hành Tung phỏng chừng có thể băm chết em gái mình không thương tiếc.
“Chị