Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânBởi vì giữa mùa hè, buổi chiều trời rất nóng, bộ phim này bị ảnh hưởng không ít, người đến xem không nhiều nhưng bù lại rất thú vị, Lục Tiếu Tiếu gặp bạn cùng học nên sau khi xem xong Lục Tiếu Tiếu cùng bạn học đi ăn, để Giang Dao về nhà trước.
Giang Dao từ rạp chiếu phim ra ngoài, đi không bao lâu cảm giác giống như có người đi theo cô. Cô không lập tức trở về nhà mà đi vào hiệu sách lớn đông người, ở hiệu sách mua hai quyển sách, tuỳ ý nhìn âm thầm quan sát xung quanh bên nhưng không phát hiện ai khả nghi.
Giang Dao bất đắc dĩ vỗ vỗ đầu mình, sao cô có thể nghi thần nghi quỷ nhiều như vậy?
Nhà Lục Hải Hưng ở huyện thành không phải ở địa phương đông đúc dân cư, lúc trước vì muốn thanh tịnh một chút nên mua phòng ở cách xa trung tâm huyện, trên đường về nhà còn phải đi lên một đoạn sườn núi, bên cạnh sườn núi là Lục gia và một vài gia đình nữa.
Hai bên sườn núi phong cảnh rất đẹp, có rất nhiều cây bạch quả cao to, vào mùa đông mỗi năm, thời điểm lá rụng hấp dẫn rất nhiều người đến ngắm cảnh, nhưng thời gian này quả thật rất ít người đi trên con đường.
Giang Dao ôm hai quyển sách, bước chân vội vàng chạy nhanh lên sườn núi.
“Mẹ nó! Chính là người đàn bà xấu xa này! Chạy nhanh bắt nó lại cho tao!”
Bỗng nhiên, từ trong rừng rậm rạp truyền đến thanh âm của Triệu Trang Tông, mang theo sự âm ngoan ác độc, đi theo hắn cùng xuất hiện còn có hai ba người đàn ông khác.
Ba người đàn ông kia vừa thấy Giang Dao vẻ mặt liền chuyển sang đáng khinh cười nham hiểm.
“Triệu Trang Tông, mày nói thật? Người phụ nữ này tặng cho nhóm chúng tao chơi? Mày trả tiền cho chúng tao?” Một tên du côn tóc nhuộm vàng từ trên xuống dưới quét ngang Giang Dao, “Dáng người không tồi, đủ xinh đẹp, vẫn còn đang đi học? Để tao nhìn xem trong ngực nó là sách gì?”
Nói xong, người lọ duỗi tay muốn đụng vào trước ngực Giang Dao, Giang Dao lùi lại một bước né tránh, phẫn nộ quát, “Triệu Trang Tông, anh muốn làm gì?”
Giang Dao