Lâm Thiên Nhất hơi hoảng hốt, nhìn người đàn ông thanh lãnh tự phụ này, nụ cười kia hào sảng không câu nệ, quá quyến rũ đi!Bình tĩnh lại, chính sự quan trọng hơn.“Vậy… Chúng ta hàn huyên một chút?”Lâm Thiên Nhất chỉ thuận miệng nói một câu như vậy, cũng chưa dự liệu trước được hướng đi của chuyện này.Không ngờ trai đẹp thời này lại cởi mở như vậy, nhưng xe đạp có thể tuột xích mà người thì không tuột được nha.“Được, chúng ta hàn huyên tâm sự.” Anh chàng đẹp trai nghiêm trang gật đầu.Triệu Hướng Đông đứng bên cạnh đã hóa đá.
Mới vừa rồi anh ta đã nghe thấy Mạnh Tuyển Xuyên nói gì vậy? Anh ta không nghe lầm chứ?Mạnh Tuyển Xuyên lại có thể nghiêm trang nói muốn tâm sự với cô gái này?Đây là Mạnh Tuyển Xuyên lãnh tâm lãnh phế, chưa bao giờ quan tâm tới bất kỳ một cô gái nào ư?“Vậy chúng ta tìm chỗ nào đó đi, trưa rồi, hay là tới quán cơm quốc doanh đi.”Mạnh Tuyển Xuyên vươn tay ra nhìn đồng hồ một chút, nói với Lâm Thiên Nhất.“Được.” Lâm Thiên Nhất cũng thoải mái đồng ý.“Cậu đạp xe đạp.” Mạnh Tuyển Xuyên xoay người qua nói với Triệu Hướng Đông còn đang ngốc ở đó.Sau đó Mạnh Tuyển Xuyên kéo cửa ghế phụ ra, mời Lâm Thiên Nhất lên xe.“Hay cứ để tôi đạp đi, chỗ này cách quán cơm quốc doanh cũng không xa, đạp một hồi là tới rồi.”Lâm Thiên Nhất vẫn cảm thấy mình tự đạp thì tốt hơn.
Anh chàng quân nhân kia tay dài chân dài, đạp một chiếc xe đạp kiểu nữ như vậy cũng không được tự nhiên.Triệu Hướng Đông nghe thấy lời Lâm Thiên Nhất nói xong cũng như được đại xá.
Kêu anh ta đạp cái xe đạp kiểu nữ này? Nghĩ thôi đã thấy tê cả da đầu.Mạnh Tuyển Xuyên thấy Lâm Thiên Nhất kiên