Anh lập được vô số quân công lớn nhỏ, tất cả mọi thứ anh có được bây giờ đều nhờ bản thân anh liều mạng tạo ra.
Nói chung, cho dù anh lãnh khốc vô tình thế nào, sau lưng vẫn có vô số người ái mộ, luôn có người không ngừng tạo ra đủ loại sự cố ngoài ý muốn để được gần gũi tạo quan hệ với anh.
Mấy năm nay, vì tránh phải chuyện ngoài ý muốn này, cho tới nay Mạnh Tuyển Xuyên chưa từng xen vào việc của người khác, cũng không cho bọn họ có chút cơ hội nào, dù chỉ là cơ hội nhỏ nhoi.
Đám anh em bọn họ còn nói, tiếc cho Mạnh Tuyển Xuyên, sinh ra được gương mặt tuấn tú của nhưng lãnh tâm lãnh phế, bạc tình nhạt nhẽo, hoàn toàn không biết thế nào gọi là thương hoa tiếc ngọc.
Hôm nay, Mạnh Tuyển Xuyên thật sự khiến Triệu Hướng Đông rớt mắt kính.
Anh không chỉ quan tâm tới chuyện linh tinh của con gái nhà người ta, còn theo người ta tới tiệm cơm nói chuyện chung thân đại sự.
Bên quầy gọi báo đồ ăn bọn họ gọi đã được chuẩn bị xong, Triệu Hướng Đông vội vàng đi tới bưng thức ăn qua.
Khi bưng đồ ăn trở về, anh ta phát hiện hai người đã nói chuyện rất thân thiết, anh ta cũng không xen vào, thành thật ăn cơm.
Hai người trò chuyện vui vẻ như vậy, anh ta muốn chen vào cũng không tìm được chỗ chen vào.
Triệu Hướng Đông lặng lẽ ăn cơm, cố gắng biến bản thân thành nền.
“Tình huống hiện tại của tôi là như vậy, thật sự không nghĩ ra được cách tốt hơn để giải quyết.
”Lâm Thiên Nhất cũng không giấu giếm, thản nhiên nói rõ hiện tại bản thân đang gặp khó khăn.
“Chính là người bị đồng chí đạp lúc nãy?” Mạnh Tuyển Xuyên hỏi.
Lâm Thiên Nhất không nhịn được nhướng mày.
Vừa rồi đối phương thấy được?“Mới