Lời nói hành động thoải mái tự nhiên, không phải người thường có thể sánh được, trên người cô không hề có vẻ thiếu phóng khoáng.
Mạnh Tuyển Xuyên không nhịn được cảm thấy hiếu kỳ với cặp vợ chồng là kỹ sư cao cấp kia.
Không hiểu sao bọn họ có thể bồi dưỡng con gái thành như vậy, hoàn toàn không kém gì tiểu thư khuê các.
Anh cảm thấy mình nhặt được bảo bối rồi.
Cô gái này không chỉ rất hợp với thẩm mỹ của anh mà điểm nào cũng hợp tâm ý của anh.
Ánh mắt thâm thúy mê người của Mạnh Tuyển Xuyên mang theo tình ý nhìn Lâm Thiên Nhất, mới đầu Lâm Thiên Nhất còn có thể ổn định.
Chị dây tới từ thời hậu thế, từng thấy nhiều chuyện, thế này cũng không tính là gì.
Chỉ riêng máy tính bảng trong không gian của tôi đã có không biết bao nhiêu tiểu thịt tươi rồi anh biết không?Tuy tôi chưa từng yêu đương bao giờ, nhưng trai đẹp chị đây gặp nhiều rồi.
Anh không biết tôi là nhà thiết kế sao? Mẫu nam tuấn tú tôi cũng gặp nhiều rồi.
Ổn định ~Không phải đâu, ánh mắt anh có thể khiêm tốn một chút được không? Tôi sắp không gánh nổi nữa rồi… Không phải người thời đại này đều rất thuần phác hàm súc ư?Anh còn là quân nhân đó, ánh mắt thẳng thừng như vậy không tốt lắm đâu?Trong lòng Lâm Thiên Nhất thầm hô cứu mạng, cô thật sự không gánh nổi ánh nhìn chăm chú đầy tình ý của anh chàng quân nhân đẹp trai này!Mạnh Tuyển Xuyên nhìn sắc mặt Lâm Thiên Nhất biến ảo không ngừng, từ hơi phiếm hồng tới hồng phấn, đến cuối cùng là đỏ bừng lên.
Khóe miệng anh không nhịn được cong lên.
Lâm Thiên Nhất không nhịn nổi nữa, cô đỏ mặt cầm lấy cuốn sách trên sofa, ném lên người Mạnh Tuyển Xuyên.
Mạnh Tuyển Xuyên cười cười đón lấy cuốn sách, khóe môi cong cong, mãi không chịu xẹp xuống.
“Anh trở về sẽ viết báo cáo.
” Trong giọng nói từ tính đầy ý cười.
“Hừ.
” Lâm Thiên Nhất hừ một tiếng ngạo kiều.
“Anh viết báo cá xong, chẳng bao lâu bên em sẽ nhận được