Hôm nay họ phải dậy sớm để tới sân bay
“Tôi muốn mua thứ gì đó về tặng bố mẹ”
“Em muốn mua gì?”
“Ừm.... quà lưu niệm đi!!”
“Chắc chứ!!”
“Không thì sao? Tôi chẳng biết mua gì?”
“Vậy được!! Để tôi bảo thư kí mua giúp”
Trên đường đến sân bay mất gần 1 tiếng. Vì hôm nay dậy sớm nên cô quyết định chợp mắt một lát. Còn anh, vì bảo thư kia đi mua quà nên bây giờ anh phải tự lái xe đến sân bay. Mặc dù cũng hơi buồn ngủ nhưng anh vẫn rất tập trung
Đến nơi, lấy hành lý xuống vừa hay cô tỉnh
“Sao anh không gọi tôi dậy!”
“Thấy em ngủ ngon, không nỡ”
“Mấy giờ chúng ta lên”
“8 giờ”
“Được rồi, đi thôi”
—— Dãy phân cách—\-
Cuối cùng cũng về nước, cảm giác được không khí trong lành ở nơi này khiến cô như có thêm sức sống sau 5 tiếng đi máy bay
“Em biết lái xe không”
“Biết”
Đưa chìa khoá cho cô anh nói
“Tôi có việc bận, xin lỗi”
“Chào” vẫy tay với anh cô cười thật tươi
Không ngờ đúng lúc thật, cô đang nghĩ xem làm cách nào để đi gặp Tố Như, thật không ngờ anh lại cho cô cơ hội.
“Alo”
“Tớ đây”
“Đã làm xong chưa?”
“Kế hoạch đã xong, chỉ thiếu mỗi cậu”
“Được rồi, tớ đang tới”
Cúp máy, lái thật nhanh đến chổ WAG
“Tingg....tongg”
Cánh cửa mở ra, khiến cho cô giật mình là khuôn mặt gấu trúc của Tố Như
“Cậu mất nghe đến vậy sao?”
“Đừng nói nữa, tớ mệt muốn chết đây này, cậu vào nhanh đi”
Bước vào nhà, ai ai cũng tập trung