Đặng Phong là người trẻ tuổi nhất trong đội của anh. Tuy việc tìm kiếm thông tin không phải sở trường của cậu nhưng anh vẫn muốn thử
Phía cô cũng không tốt hơn là bao, lúc này đây cô nhanh chóng nhìn thấy mấy cô bạn của mình đang từ cổng trường đi ra
“Vy! Sao cậu ra đây nhanh vậy?” Bích Thảo là người nhìn thấy cô đầu tiên
Cô cười đáp: “Tớ tưởng các cậu về nhà rồi nên định tới”
Minh Ngọc thắc mắc: “Sao cặp cậu vứt dưới đất vậy?” “Vừa đánh nhau”
Cả đám đơ người: “Hôm qua không phải cậu bảo bọn tớ cẩn thận à? Bây giờ lại đánh nhau, đúng là..”
Cô vội giải thích: “Đúng là tớ bảo vậy, nhưng mà bọn họ gây sự trước, tớ chỉ phòng vệ thôi”
“Thôi đi bình thường không phải cậu là tảng băng à? Làm việc lúc nào cũng nghiêm túc, thế mà đến trường lại là học sinh cá biệt” Nhanh chóng chuyển chủ đề cô xua tay nói
“Minh Ngọc, ngày mai gặp tớ nói chuyện chút!”
“Sao không bảo bọn tớ?”
“Chuyện này Minh Ngọc biết rõ, đợi lúc nào xong việc tớ sẽ nói”
“Tuỳ cậu vậy! Đi ăn không? Tớ vừa mới biết một quán ăn ngon lắm”
“Đi! Nhưng tớ phải về sớm”
“Hừ có chồng rồi, vẻ nam tính anh dũng đều mất hết” Tố Như tốt vẻ khinh bỉ
“Haha! Các cậu có muốn không tớ giới thiệu cho” Cô cười ha hả hỏi họ
“Được vậy thì tốt quá, thôi tớ đói chết rồi, nhanh lên”
Chỉ nghe thấy tiếng của mấy cô nương bên kia nói chuyện. Khiến bên anh cạn lời
Ăn uống no nê xong mọi người tiễn cô về. Mặc dù ngoài miệng ai cũng giả cờ khinh bỉ nhưng cô biết trong lòng họ luôn nghĩ tốt cho cô
Trở về Hoa Thiên, nhìn thấy chiếc xe Jeep sau lưng đang tiến tới cô liền