Beta: Bánh BaoĐã hẹn học với nhau đến chín giờ, lúc tám giờ rưỡi, Mộ Chí Vỹ và Điền Tú, còn có cha của Tôn Kỳ cùng nhau đến.
Đến sớm một chút, là muốn nói vài câu khách khí với Đinh Tú Phương.
Vài vị trưởng bối khách khí nói chuyện một hồi, vừa đến chín giờ, ba cô gái kết thúc học, khoan khoái đi ra phòng khách, đều đứng bên người trưởng bối nhà mình.
Mọi người đều cười tủm tỉm, không khí rất vui vẻ, trong lòng Đinh Tú Phương lần nữa cảm thấy tự hào.
Sau khi Tôn Kỳ về nhà, trước khi về phòng ngủ gọi cha cô lại: “Cha, con cảm thấy, nếu con có thể luôn cùng ôn tập với Mộ Thanh Nghiên, hi vọng thi vào trung học chuyên nghiệp rất lớn.
”Nếu thi đỗ trung học chuyên nghiệp, lập tức được phát phiếu lương thực, tốt nghiệp xong, lại được điều nhận công tác, so với mất ba năm học trung học rồi lại thi vào đại học, lời hơn nhiều.
“Người nhà họ Mộ đều là người thành thật, cha ủng hộ con cùng học với Mộ Thanh Nghiên, con yên tâm học cho tốt, tranh thủ ! thi đỗ trung học chuyên nghiệp.
” Nếu thế, gánh nặng trong nhà có thể giảm nhẹ một chút.
“Con sẽ cố gắng.
Con muốn nói cho cha mẹ biết chuyện tốt này, để gánh nặng tâm lý của hai người nhẹ một chút.
”Cha mẹ đều là những công nhân bình thường, thu nhập trong nhà không cao, nhưng cha mẹ lại hy vọng con gái bọn họ có thể thông qua việc học thay đổi vận mệnh.
Bên trên có anh trai đang học trung học, phía dưới cô còn có em trai, em gái đang học tiểu học, Tôn Kỳ trưởng thành sớm, luôn luôn cảm thấy gánh nặng tâm lý rất lớn.
Kỳ thật, cô luôn luôn nỗ lực học tập, nhưng cho dù cô cố gắng thế nào, thành tích chỉ có thể ở mức trung bình, điều này làm gánh nặng tâm lý của cô càng nặng nề hơn.
Là Mộ Thanh Nghiên khiến cô cảm thấy có hy vọng.
Nếu không phải tự mình trải nghiệm, cô không thể tin được trên đời này lại có người kỳ diệu như Mộ Thanh Nghiên, chưa nói đến thành tích của cậu ấy tốt như thế nào, còn có thể giảng bài hay hơn cả các thầy cô, cũng rất tích cực giúp đỡ người khác, giống như thiên sứ đâu.
Mà cô, rõ ràng là một người may mắn.
Mộ Thanh Nghiên không hề biết Tôn Kỳ coi cô như thiên sứ?Lúc này cô ở trên giường ngủ, vắt trán suy nghĩ.
Kiến thức của lớp đầu tháng ba rất đơn giản, cô học thực sự rất nhàn.
Thời gian giải lao dùng để giảng bài cho các bạn học còn đỡ, lúc lên lớp nghe thầy cô giảng bài, cô cảm thấy những kiến thức này đó, không cần thiết với cô, khiến cô lãng phí thời gian, có cảm giác như khủng hoảng vì lãng phí sinh mệnh vậy.
Cô nên làm gì để thay đổi chuyện này?Lại không thể xin nghỉ dài hạn phải không?Nếu không, cô giáo Trịnh chắc khóc mất.
Cô càng nghĩ, quyết định đến hiệu sách ở thành phố Huyền Dương một chuyến, mua ít từ điển và sách cấp 3 về.
Về sau đến giờ ngữ văn, cô lấy sách từ điển ra, thời gian trống cô có thể nghiền ngẫm từ điển, như vậy, có thể học được ít nhiều, cũng không ảnh hưởng đến trật tự lớp học; môn tiếng anh liền lấy từ điển Anh – Hán; các môn khác thì lấy sách cấp 3! Ừ, có thể làm thế, ừ, cứ như thế đi.
Mộ Thanh Nghiên cảm thấy vô cùng tiếc nuối vì chiều cao khiêm tốn của mình, nếu cô cao hơn sẽ không cần ngồi ở hàng ghế phía trước, cô có thể ngồi phía sau, tự học càng tự do hơn, không giống bây giờ, cô ngồi ở hàng thứ hai, dãy ghế giữa, ngay dưới mí mắt thầy cô, chỉ có thể giấu giấu giếm giếm làm việc riêng.
Khiếm Mộ Thanh Nghiên và các thầy cô ôn tập cho lớp đầu tháng ba bất ngờ là, từ sau khi Mộ Tiểu Mễ tìm Mộ Thanh Nghiên nhờ giảng bài xong, một ít học sinh lớp nhất cũng lợi dụng giờ nghỉ giải lao tìm Mộ Thanh Nghiên hỏi bài.
Mộ Thanh Nghiên không cự tuyệt ai.
Hiện tượng tốt như vậy, Trịnh Hồng Tú và đa số các thầy cô nhìn thấy ánh mắt đều ánh lên vẻ hài lòng, nhưng cũng có thầy cô không vừa mắt.
Người này chính là cô giáo tiếng Anh của lớp nhị mà Hứa Thanh từng phê bình – Chu Á Bình.
Vào học hơn hai mươi ngày, Mộ Thanh Nghiên chưa từng học Chu Á Bình, cũng được mở mang kiến thức với cô giáo nóng tính và khó tính trong truyền thuyết.
Hứa Thanh và các bạn học khác nói không sai, cô ta thực sự là người không nói lý lẽ và có tính nâng cao đạp thấp.
Nhưng mà, bởi vì Mộ Thanh Nghiên là người Trịnh Hồng Tú đặc biệt quan tâm, hơn nữa, thành tích tiếng Anh của Mộ Thanh Nghiên đặc biệt tốt, chữ tiếng Anh lại viết được vô cùng xinh đẹp, Chu Á Bình luôn luôn khách khí với cô.
Đến tận hôm nay, lúc nghỉ giải lao giữa