Khổng gia là gia đình lễ giáo, quân thần, phụ tử, phu thê mỗi người đều có bổn phận của riêng mình.
Anh Tử nghênh tiếp đầu tiên tiến vào là phụ thân.
Hà Tây cùng Trường An phương vị giống nhau, đều nằm phía tây bắc Đại Chu, nhưng Hà Tây nằm sâu trong tây bắc, thời tiết ác liệt.
Trường An thì ở *Quang Trung*, khí hậu ấm áp, mùa đông rơi một vài hạt tuyết, còn là vừa rơi xuống đã tan, cũng có thể làm cho người Trường An hưng phấn nửa ngày, tiểu hài tử càng là hứng thú khoa tay múa chân chạy nhảy bên ngoài bắt tuyết chơi đùa.
Nào giống Hà Tây nơi này, giống như con bướm tuyết đang to cánh lưu loát che hết cả bầu trời, chỉ qua một đêm liền có thể tích sâu một thước.
(*:lưu vực Sông Vị, ở tỉnh Thiểm Tây, TQ)Trước khi phụ thân đi nhậm chức, liền dặn dò Hà Tây mùa đông cực lạnh, quần áo mùa đông trước đây đều không thể mặc được.
Được sự căn dặn, lần này mang theo toàn bộ đều là áo bông dày dặn.
Thời gian nhậm chức thời gấp, không kể ngày đêm may ra quần áo mùa đông tự nhiên chế tác thiếu chút tinh tế, lại nhét vào không ít bông, quần áo nhìn qua không khỏi cồng kềnh thô lậu.
Có thể nói cho dù là quần áo thô ráp dạng này mặc trên người phụ thân cũng rất là dễ nhìn.
Phụ thân áo bông cổ tròn màu xanh đen, khoác lên áo khoác da sóc, ba bước nhập thành hai bước đi vào trong phòng.
Dáng người cao lớn, khí độ bất phàm, quanh quẩn một loại khí chất nho nhã lâu năm chìm trong biển sách, có lẽ bởi vì từ khi sinh ra đến nay đều cực kì thuận lợi, hai đầu lông mày có mấy phần trong sáng của thiếu niên.
Cũng phải thôi, phụ thân là đích ấu tử, bên trên có huynh trưởng nhận kế thừa lưu tại nguyên quán, tiếp có thứ huynh ở kinh sư Trường An làm quan chống đỡ gia đình, phụ thân chỉ cần nhân sinh tuỳ ý, một lòng đặt trong biển sách chìm nổi, viết sách trồng người, đã coi như là dùng chí hướng bản thân để làm vẻ vang thanh danh Khổng thị.
Ông cả đời này tổn thất nặng nề nhất có lẽ là tang thê, có lẽ còn có kiếp trước nàng tự bản thân kém cõi nữa….
Nhìn phụ thân phong thái tuấn lãng trước mắt, Khổng Nhan trong đầu không tự chủ được hiện ra hình ảnh phụ thân đưa nàng đến Mao Bình am, áy náy, thương tiếc, vô năng