Quan Thuật

Cương Quyết Chèn Ép


trước sau

Kết quả Cao Thành ngã xuống. Diệp Phàm mặc dù nói không bị liên quan gì. Nhưng bên phòng Đốc tra có đề nghị yêu cầu đồng chí Diệp Phàm phải chú ý đến giáo dục tư tưởng cán bộ...Bề ngoài nói là kiến nghị, thực tế muốn ngầm phê bình về mặt tư tưởng của đồng chí Diệp Phàm.

Cho nên, chuyện này là nỗi đau trong tim Diệp Phàm. Lúc này Xa Quân đề xuất có khác gì xát muối lên vết thương của Diệp Phàm cơ chứ.

- Tôi thấy đề xuất này của Bí Thư Xa rất hay, công tác tư tưởng của cán bộ phải luôn luôn được trau dồi mới đúng.

Lơ là một chút là có thể xảy ra vấn đề rồi. Lần này việc của mỏ than Hải Sơn chính là một bài học. Cao Thành với tư cách là Chủ tịch thành phố, không ngờ lại đi làm trái với quy định của tổ chức.

Còn có đồng chí Ngô Dũng chưa bị xử lí. Những điều này xét đến cùng có quan hệ với sự biến chất về mặt tư tưởng của cán bộ

Nếu lúc nào cũng sát sao, trau dồi giáo dục tư tưởng, để các cán bộ của thành phố Đồng Lĩnh đều nhớ kỹ những điều mà Đảng giáo dục, lúc nào cũng phải nhắc nhở bản thân phải tích cực, phải theo khuôn phép.

Tôi nghĩ có thể cứu rất nhiều đồng chí bị vây sát mép núi. Có thể khiến một số cán bộ đi đường vòng trở về chính đạo.

Không thể tưởng tượng Khổng Đoan lại ra mặt đầu tiên, có vẻ như đang bàn luận đề nghị của Xa Quân.

Nhưng thật ra là ủng hộ đề nghị của Xa Quân.

-Tốt lắm, việc này tôi đã để trong lòng lâu rồi. Hơn nữa, cuối năm rồi, lẽ nào còn phải gọi các đồng chí đến trường Đảng đón năm mới hay sao?

Vấn đề tư tưởng của cán bộ phải nắm chắc, tuy nhiên cũng phải nhìn thời gian và thời cơ. Cũng không thích hợp để tác động quá lớn làm lòng người bàng hoàng.

Thành phố Đồng Lĩnh chúng ta vừa tiếp nhận lễ rửa tội của các đồng chí phòng Đốc tra, nội các Chính Phủ. Điều này nói rõ Thành ủy và Uỷ ban nhân dân Đồng Lĩnh cùng với các cán bộ đã vượt qua khảo nghiệm.

Đại đa số tố chất tư tưởng của các cán bộ Đồng Lĩnh đều vượt qua thử thách, còn hơn mười ngày nữa là bước sang năm mới rồi, trước cuối năm không nhất thiết phải gây sức ép về việc này.

Tất cả mọi việc chờ qua năm mới rồi nói tiếp. Để mọi người an tâm đón tết.

Diệp Phàm nói, đương nhiên hắn phải đè khí thế của Xa Quân và Lỗ Đoan xuống.

Bằng không, thế vừa lên không kìm xuống này, đối với Diệp Phàm, nhân vật quyền uy số một của thành phố Đồng Lĩnh, chính là một kiểu thử nghiệm và thách thức.

-Bí thư Diệp, chỉ sợ cấp trên của phòng Đốc tra đang chú ý đến Đồng Lĩnh chúng ta. Lần trước Ủy ban kỷ luật cũng tuyên bố ý kiến xử lý rồi, có nhắc nhở các lãnh đạo của Đồng Lĩnh phải chú trọng nhắc nhở giáo dục tư tưởng.

Nếu không hành động kịp thời chỉ sợ sẽ để lại một ấn tượng không tốt cho các lãnh đạo phòng Đốc tra.

Điều này rất bất lợi với bộ máy Thành ủy Đồng Lĩnh chúng ta. Chuyện lãnh đạo giao phó, chúng ta phải kịp thời nắm vững, lợi dụng cơ hội lần này huấn luyện bổ sung cho mấy lớp mở cuối năm trước.

Cũng có thể gõ hồi chuông cảnh báo cho các cán bộ cấp dưới, để tránh năm mới lại xảy ra chuyện, có đúng hay không?

Xa Quân nói.

- Năm mới lại xảy ra chuyện gì, đồng chí Xa Quân, đồng chí hy vọng năm mới thành phố chúng ta lại xảy ra chuyện gì sao?

Diệp Phàm giọng điệu bắt đầu sắc bén lên.

-Có đề phòng còn hơn không, không thì ai dám khẳng định sẽ không xảy ra ra vấn đề gì. Đến lúc đó nếu lại lặp lại chuyện này rôi sợ rằng tôi không có các nào giải thích với cấp trên.

Cấp trên nhất định sẽ điều tra, sẽ hỏi chúng ta vì sao không chấp hành chỉ thị của lãnh đạo, có phải coi chỉ thị của lãnh đạo như gió thổi bên tai không.

Còn nữa, các đồng chí đang ngồi đây cũng vậy.

Xa Quân khăng khăng giữ chủ trương của chính mình, ngay đầu cuộc họp đã chống lại Diệp Phàm rồi. Xem ra người này đã quen cái tính kiêu ngạo. Ngay cả nghỉ ngơi dưỡng sức cũng không cần.

-Được rồi, chuyện lớp huấn luyện để đến qua cuối năm lại bàn.

Diệp Phàm khoát tay, nhắc nhở một lần nữa đồng chí Xa Quân phải có chừng có mực.

-Bí thư Diệp, tôi vẫn nghĩ đột kích huấn luyện vào cuối năm vẫn tốt hơn. Bằng không, xảy ra vấn đề gì thì hậu quả rất nghiêm trọng. Tất cả chúng ta đang ngồi đây cũng không gánh nổi trách nhiệm này.

Xa Quân thật là ngoan cố, đứng đầu rồi.

-Nếu đồng chí cảm thấy chỉ thị của tôi không phải là chỉ thị thì xin mời đồng chí Xa Quân ra ngoài nghỉ ngơi một lát, nghĩ thông rồi lại nói. Phục tùng tổ chức điểm này đồng chí Xa Quân vẫn không hiểu thì xin mời quay lại trường Đảng Tỉnh ủy huấn luyện một thời gian ngắn nữa.

Diệp Phàm nói.

Hôm nay thế nào cũng phải đè khí thế hung hăng của Xa Quân xuống mới được. Bằng không một lần mềm mỏng lần sau xem ra thằng này sẽ bứt lên giẫm lá cờ của Bí thư Tỉnh ủy dưới chân.

-Tôi...

Xa Quân ấp úng, mặt trướng đến đỏ bừng. Anh ta thật sự cũng không nghĩ tới Diệp Phàm lại cứng rắn đến vậy.

Vốn cho mình là Bí thư Tỉnh ủy chống lưng, Diệp Phàm anh nói thế nào cũng không dám mạnh bạo quá.

Ít nhất cũng phải suy xét một chút, sau đó các đồng chí trong hội nghị thường ủy cùng thảo luận. Mặc dù cuối cùng không có kết quả thì cũng kiếm cho mình chút sĩ diện, bước đầu tạo cơ sở quyền uy.

Cho nên, đồng chí Xa Quân trong lòng cũng vội, vài ngày đã nóng lòng muốn lập thành tích. Đương nhiên, Xa Quân cũng không phải kẻ ngốc, có thể làm thư ký cho Bí Thư La thì đâu có thể là kẻ ngốc, anh ta đương nhiên có ý đồ khác.

Anh ta nghĩ trước tiên hô lớn tiếng nói của chính mình

ở cuộc họp thành ủy thường vụ để chứng thực sự tồn tại của mình. Bằng không, dưới

sức ép của hai nhân vật quyền thế là Diệp Phàm và Khổng Đoan, đâu còn chỗ đứng cho mình.

-Tôi thấy sau năm mới thu xếp là tốt nhất.

Vương Long Đông lộ diện ủng hộ Diệp Phàm, tiếp theo là Mễ Nguyệt, Lã Lâm, Ngọc Xuân Phong đều ra mặt.

Đồng chí Lý Vi, Phó bí thư Thành ủy kiêm Chủ nhiệm Uỷ Ban kỷ luật vốn không hay nói cũng mở miệng với vẻ mặt nghiêm túc nói:

-Cuối năm rồi, hãy để các đồng chí ăn cái tết thư thái đã. Bằng không, vừa là vào trường Đảng, lại có tính chất huấn luyện, làm gì có đồng chí nào trong lòng vui vẻ, không thỏa đáng.

Phượng Thủy Linh từng là thiết can của Cao Thành, Cao Thành ngã, Phượng Thủy Linh những ngày
tới cũng không yên ổn.

Cho nên, người con gái này cũng biết làm người khiêm tốn rồi. Đương nhiên không nói tiếng nào, tạo cho người ta cảm giác đã chấp nhận rồi.

Cứ như vậy, thêm cả Diệp Phàm đã có bẩy đồng chí đồng ý với ý kiến này rồi. Còn Lỗ Đoan ngoại trừ lời mở đầu, lúc sau không lên tiếng.

Còn ba đồng minh khác của Khổng Đoan, Tất Vân Lý, Trì Hạo Cường cùng với Nhâm Tín Thiên thấy Lỗ Đoan không ra phát súng thứ hai, cũng không nghĩ ra ý đồ thực chất của Khổng Đoan, đương nhiên cũng chỉ ngồi quan sát.

-Nếu ý kiến của các đồng chí không thống nhất, vậy để sang năm tới lại nói tới việc này nhé, tuy nhiên, tôi bảo lưu ý kiến.

Xa Quân cứng đầu tìm lý do lừa hạ sườn núi, thằng này đen mặt ngồi xuống.

-Ghi vào, ghi vào, đồng chí Xa Quân bảo lưu ý kiến.

Diệp Phàm hừ rồi nói

-Tan họp.

Vừa nói xong, Diệp Phàm đứng dậy đi nhanh. Còn đám người Mễ Nguyệt và Vương Long Đông tất nhiên cũng đi theo.

Khổng Đoan cũng đứng dậy nhìn Xa Quân rồi cũng đi. Ngay sau đó phòng họp chỉ còn lại Xa Quân cùng Trần Đại Hải. Mà Trần Đại Hải liếc nhìn Xa Quân một cái rồi cũng đi.

-Anh ta là cái khỉ gì!

Hét lên một tiếng, tài liệu huấn luyện mà Xa Quân phải bỏ ra hai đêm in bị anh ta vứt lại phòng họp.

Từng trang tài liệu nằm rải rác trong phòng hội nghị. Khiến cho đồng chí ngồi trong góc đang sửa văn kiện sợ quá phải vội vã chạy ra ngoài

-Người này chẳng những kiêu ngạo mà còn thâm hiểm.

Trong phòng làm việc của Diệp Phàm, Vương Long Đông nói.

-Long Đông, cậu nói đi, Xa Quân hiểu rõ hôm nay không thích hợp để nhắc đến việc này thì vì sao anh ta phải đối trọi với tôi?

Diệp Phàm uống ngụm trà thản nhiên hỏi. Trong lòng vẫn đang nghĩ sao Lạc Tuyết vẫn chưa gọi điện thoại tới, lẽ nào không có thai thật buồn bực trốn trong nhà khóc rồi.

-Tôi nghĩ, không có gì ngoài mấy điểm, thứ nhất, anh ta muốn bước đầu lập uy, tạo nên tiếng nói của chính mình.

Thứ hai muốn nhắc lại chuyện xưa, lấy đó đánh vào sĩ diện của anh.

Thứ ba, vừa đến đã mở lớp huấn luyện, mà lớp huấn luyện này lại là do Xa Quân, Bí thư quản lý Đảng quần chúng phụ trách.

Những cán bộ không thanh khiết đều bị gọi đến lớp huấn luyện sửa chửa. Cứ như vậy không phải sẽ sinh ra sự kiêng dè với Xa Quân sao, hơn nữa Xa Quân cũng tạo được uy tín trong đội ngũ cán bộ.

Tuy nhiên người này quá nóng lòng rồi, mới đến được vài ngày đã tính gây sức ép với việc này. Mặc dù anh ta là người của Bí Thư La, nhưng cũng không thể coi thành phố Đồng Lĩnh chẳng ra cái gì chứ, có phải hay không?

-Haha...

Diệp Phàm cười nói,

-Đồng chí Long Đông không hổ đã lăn lộn trong quan trường nhiều năm như vậy, nhìn về góc độ của vấn đề, phân tích vấn đề còn sâu hơn những gì tôi trông thấy

Tuy nhiên, tôi đang nghĩ ý của Xa Quân có đúng là ý của Bí thư Tỉnh ủy La không. Mà chuyện lần này nếu bên nội các Chính phủ thật sự đi sâu vào điều tra đến cùng thì ngay cả Chủ tịch Tề Chấn Đào này cũng không thoát khỏi liên lụy.

Tuy nói cuối cùng việc này giải quyết được, nhưng liệu có phải Bí thư La có chút không cam lòng hay không, muốn châm biếm một chút.

Mà trên trán tôi dán chữ ‘Tề’, ra tay đối với tôi là cơ hội tốt nhất rồi. Hơn nữa sẽ được nổi danh.

-Ừ, tốt, anh nói có chút đạo lý.

Vương Long Đông vừa nghe, lập tức ngồi thẳng người lên, anh ta ngẫm nghĩ một lát rồi nói:

-Nếu bay lên đến độ cao này, vấn đề kia có chút phức tạp hóa.

Tuy nhiên, tôi cảm thấy có phải đây là ý nghĩ của Bí thư La hay không. Chỉ có điều Xa Quân hành động hơi nóng vội.

Kết quả, anh ta chọc anh rồi, không ngờ anh lại tỏ thái độ mạnh mẽ như thế, kết quả đem đá đập mình trước tiên, thiếu chút nữa không xuống được đài. Đáng đời tên ngốc này!

-Haha, tôi đoán tên kia đang ở phòng họp ném bỏ tài liệu.

Diệp Phàm cười nói.

-Không thể nào, không có nhân phẩm vậy sao?

Vương Long Đông có chút không tin.

-Không tin có phải hay không, hỏi Mễ Nguyệt thì rõ thôi.

Diệp Phàm dường như có khả năng tính toán tài tình, mới vài giây đã vang lên tiếng đập cửa, kỳ thật, đôi mắt chim ưng và thuật dùng sóng khí dò xét của Diệp Pham nhanh chóng cảm nhận được hơi thở của Mễ Nguyệt.

Lúc Mễ Nguyệt đi vào, Vương Long Đông thiếu chút nữa trợn trong mắt, cười nói:

-Bí thư Diệp đúng là Gia Cát Khổng Minh tái thể rồi.

-Mễ Nguyệt, bàn hội nghị chưa bị Xa Quân đập phá chứ?

Diệp Phàm cười hỏi.

-Bàn hội nghị không sao, tuy nhiên, thư ký Dương vừa rồi đang ngồi ở góc sửa sang tài liệu. Sau đó tài liệu ở trên bàn bị Xa Quân ném đi, thiếu chút nữa thì Thư ký Dương sợ chết mất.

Mễ Nguyệt đang nói không nhịn được cười hai tiếng khach khách.

-Ha ha ha •••

Diệp Phàm cùng Vương Long đông cười phá lên.

-Thần!

Vương Long đông giơ ngón tay cái lên.

-Haha, thần thì cũng không phải thần gì cả, tôi xét từ thái độ bình thường ra vẻ ta đây của Xa Quân mà đoán ra. Người này nếu rất kiêu ngạo, vậy tính tình chắc chắn sẽ không tốt đẹp gì cả. Đương nhiên, gặp sự việc ‘phải chịu thiệt thòi’ như này, tính xấu đương nhiên sẽ phát tác. Cái này, có chút giống tính khí trước kia của tôi. Chẳng qua, tôi Diệp Phàm tuyệt đối sẽ không tự dưng kiêu ngạo thôi.

Diệp Phàm cười nói.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện