Quan Thuật

Viện Trưởng Lâm Thể Hiện Thiện Ý.


trước sau

- Đây chính là tiền riêng của tôi, không phải là của nhà nước. Một là một hai là hai, một trăm nghìn này còn thiệt chết rồi. Nếu cho người khác, ít nhất là phải một triệu. Đây chính là gia truyền của nhà họ Diệp đấy, nghe nói truyền hai mươi năm rồi, thứ tốt đó. Diệp Phàm bắt đầu hít hà.

- Anh chỉ nói khoác, còn lâu tôi mới tin anh. Đổng Oanh Oanh không dễ mắc mưu như vậy.

- Thôi vậy, có tin hay không tùy cô. Tuy nhiên, khi nhà họ Uông đến lấy viên thứ hai, có lẽ chuyện của anh cô có thể giải quyết. Diệp Phàm cười nói - Đến lúc đó cô cảm ơn tôi như thế nào?

- Lấy thân báo đáp, chỉ cần anh dám. Đổng Oanh Oanh cười khanh khách cúp điện thoại.

Bố có gì không dám, bố lại không lỗ, thua thiệt điều là phụ nữ các cô. Diệp Phàm có chút tức giận cúp điện thoại.

Buổi tối Diệp Phàm lại đến bệnh viện.

Quá trình trị liệu rất đơn giản, kỳ thật chính là viên thuốc đã có hiệu lực. Ngoài ra Diệp Phàm châm kim vào cấp chút khí lực thôi, đó là dựng sào thấy bóng.

Uông Hoành Vĩ gần hai phút sau liền tỉnh dậy. Hơn nữa, cũng không kêu đau, nói là rất thoải mái. Người cũng tỉnh táo hơn nhiều.

- Chủ tịch tỉnh Uông, trị liệu này có lẽ còn phải vìa lần mới hoàn toàn thanh trừ độc tố trong cơ thể. Thiên bảo quy tinh vương này mọi người còn có không? Nếu không thì công hiệu giảm đi rất nhiều. Ngoài ra, không có thuốc này thì muốn thanh trừ hoàn toàn độc là không có khả năng. Diệp Phàm cẩn thận nói.

- Bí thư Diệp cho rằng phải mấy viên mới có thể hoàn toàn thanh trừ? Chủ tịch tỉnh Uông hỏi.

- Việc này cũng khó nói, phải xem kết quả trị liệu. Nhưng, có lẽ chừng ba bốn viên đi. Đương nhiên, nếu có nhiều hơn thì tốt một chút. Không nhiều như vậy thì thời gian khôi phục sẽ kéo dài một chút. Diệp Phàm nói.

- Vậy được, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức nghĩ cách đem về. Chủ tịch tỉnh Uông nói sau đó cười nói tiếp - Bí thư Diệp, trung tâm thương mại Hoành Đô đã được phê duyệt báo cáo Tỉnh ủy rồi, có lẽ trong hai ngày tới, hội nghị thường vụ tỉnh ủy sẽ thảo luận chuyện này.

- Chủ tịch tỉnh Uông, trung tâm thương mại Hoành Đô được thông qua có mấy phần chắc chắn? Diệp Phàm hỏi.

- Việc này không có khó khăn lớn, có thể nắm chắc sáu phần. Chủ tịch tỉnh Uông nói. Diệp Phàm vừa nghe liền hiểu, lãnh đạo nói chuyện chỉ nói một nửa.

Nắm chắc năm mươi phần trăm chỉ nói là hai mươi. Nếu như nắm chắc sáu phần thì việc này cơ bản chính là chuyện ván đã đóng thuyền.

Chẳng qua làm lãnh đạo đều thích chừa một đường lui đề phòng bất chắc thôi.

Về đến nhà Diệp Phàm gọi điện thoại cho Đổng Oanh Oanh bàn bạc một chút. Bên kia sắp xếp nhân viên tập đoàn giải quyết chuyện vay vốn thế chấp bãi Yến Nguyệt với hai ngân hàng Việt Đông.

Vốn theo quy định thì không được cấp nhiều như vậy. Tn, có Chủ tịch tỉnh Uông ám chỉ, tất nhiên hai ngân hàng đều đặc biệt quan tâm rồi, đồng ý trong vòng năm ngày có thể chuyển tiền đến tài khoản của tập đoàn Hoành Không.

Lãi suất cũng rất ưu đãi, coi như là hưởng ứng lời kêu gọi của Ủy ban nhân dân thành phố, cũng không làm cho người ngoài bàn tán.

Nhà họ Uông ra tay cũng rất nhanh, buổi sáng ngày thứ hai Ban tổ chức tỉnh ủy chính thức tiến hành sát hạch đồng chí Đổng Nhiên rồi.

Quyết định này vừa được đưa ra thật sự làm cho các đồng chí lãnh đạo địa phương mở rộng tầm mắt. Theo tin tức lộ ra Đổng Nhiên sẽ đến chủ trì công tác một huyện.

Còn nhà họ Uông thuận lợi lấy được viên thuốc thứ hai. Mỗi viên liền một nghìn nhân dân tệ.

Diệp Phàm ra tay trị liệu cho Uông Hoành Vĩ, lần này hiệu quả đương nhiên rõ rệt hơn. Uông Hoành Vĩ vài ngày sau không ngờ có thể xuống giường đi lại. Nhà họ Uông nhẹ nhàng thở phào, hi vọng Diệp Phàm có thể ra tay lần thứ ba.

Tuy nhiên, Diệp Phàm nói, phải một tháng nữa mới hoàn toàn chữa khỏi bệnh cho Uông Hoành Vĩ. Nhà họ Uông tuy nóng vội cũng chỉ có thể kiên nhẫn chờ.

Buổi tối không ngờ nhận được điện thoại của Phó viện trưởng Lâm của bệnh viện Hiệp Hòa, nói là mới Diệp Phàm ăn cơm.

Diệp Phàm biết rằng y muốn hắn chưa bệnh cho. Tất nhiên cũng đồng ý. Đưa đến miếng thịt béo, không gặm thì đáng tiếc.

Bao Nghị cùng đi với Diệp Phàm, địa điểm ở khách sạn thành phố Việt Châu. Đương nhiên là cao cấp, năm sao.

- Viện phó Lâm khách sáo quá. Nhìn thấy viện phó Lâm Diệp Phàm nhiệt tình nói.

- không khách khí, Bt Diệp là ân nhân, có thể mời được Bt Diệp là hân hạnh của tôi. Viện phó Lâm tuy nói là bác sĩ nhưng người ta cũng là lãnh đạo, tất nhiên hiểu rõ đạo làm quan rồi.

Hai bên hàn huyên vài câu rồi ngồi xuống. Lâm Bang Minh dẫn theo mấy người, sau khi giới thiệu mới biết là hai phó viện trưởng bệnh viện Hiệp Hòa cùng một số chủ nhiệm các bộ môn. Đổng Oanh Oanh cũng sửng sốt bị Lâm Bang Minh đẩy lên vị trí chủ trì.

Sau khi uống mấy chén, hai bên càng hợp ý.

- Bt Diệp, nghe nói bãi Yến Nguyệt các anh bắt đầu quy hoạch? Viện phó Lâm ra vẻ quan tâm.

- Ừ, cũng đang khẩn trương tiến hành đo đạc quy hoạch. Có lẽ mai kia có thể bắt đầu. Diệp Phàm gật đầu nói.

- Lần trước Bí thư Diệp nói muốn xây dựng bệnh viện trong khu du lịch nghỉ dưỡng, không biết đã có quy hoạch không? Lâm Bang Minh hỏi.

- Đã quy hoạch rồi, tôi nghĩ, bệnh viên trong khu du lịch sinh thái của chúng tôi không chỉ là chữa bệnh cho trong đó, cũng có một bộ phận chữa bệnh cho bên ngoài. Cấp bậc ít nhất phải đạt đến tiêu chuẩn bệnh viện cấp thị xã.

Diệp Phàm nói, biết cá mắc câu rồi.

- Đầu tư không ít nhỉ, giai đoạn đầu đầu tư có lẽ phải 100 triệu rồi. Một người đầu hói nói, Diệp Phàm biết, đây chính là người phân công quản lý hậu cầu của bệnh viện Hiệp Hòa, phó viện trưởng Khâu.

- Đúng vậy, khoản đầu tư cho bệnh viện ban đầu cao. Chỉ có điều, tiền vốn đầu tư còn là một lỗ hổng lớn.

Tuy nhiên, không có bệnh viện cũng không được. Việc này Ủy ban nhân dân thành phố chúng tôi đã thông qua. Bởi vì trung tâm thương mại Hoành Đô được quy hoạch xong, chắc chắc phải xây dựng bệnh viện ở đó.

Không bằng tập đoàn Hoành Không chúng tôi hợp tác bọn họ cũng đầu tư một khoản tiền. Diệp Phàm nói.

- Ừ, sự nghiệp chăm sóc sức khỏe vốn là việc công ích, nhà nước cũng đầu tư rất lớn. Bí thư Diệp đề nghị Ủy ban nhan dân thành phố, thậm
chí cả sở Y tế tỉnh hẳn đều ủng hộ. Ngoài ra, các anh còn có thể đầu tư một khoản tiền, đất cũng là của các anh, chẳng qua, đây là bệnh viện của tập đoàn Hoành Không nên thành phố cũng khó quyết định. Viện phó Lâm nói.

- Chắc chắn phải mang tên Hoành Không. Tn, có thể công tư góp vốn quản lý lấy hình thức cổ phần. Ví dụ như tập đoàn Hoành Không chúng tôi nắm cổ phần khống chế 51% là đủ rồi. Diệp Phàm nói

- Hơn nữa, bệnh viện chúng ta an dương là nhất đấy.

Như cán bộ lão thành gì đấy chúng tôi đều tiếp nhận. Có thể tìm được một chỗ như thế cách nội thành không xa cũng không phải dễ đúng không?

- Nhưng bệnh viện rất khó kiếm được tiền, nhà nước hàng năm đều phải đầu tư một khoản nhất định mới duy trì được bệnh viện.

Cho nên, Bí thư Diệp phải suy nghĩ chu đáo một chút. Nếu không, các anh nắm cổ phần khống chế kỳ thật chính là một gánh nặng lớn.

Đương nhiên, bệnh viện tư nhân kinh Đổng Oanh Oanh Oanh tốt có thể kiếm tiền nước ta cũng có. Vậy phải xem may mắn cùng với trình độ quản lý và hoàn cảnh địa phương.

Phó viện trưởng Lâm nói.

- Bệnh viện chúng tôi cũng không muốn kiếm nhiều tiền, có thể duy trì cân bằng chúng tôi đã hài lòng. Mục đích của chúng tôi chính là phục vụ và chữa bệnh làm một. Diệp Phàm nói.

- Thật ra, việc này Bt Diệp, bệnh viện Hiệp Hòa chúng tôi sẽ hỗ trợ mạnh mẽ về mặt kỹ thuật. Về tiền bạc thì Nói đến đây Phó viện trưởng Khâu nhìn Lam Bang Minh một cái cười nói - Thật ra, viện phó Lâm có năng lực lớn, giúp các anh một chút có thể thành công.

- Vậy cám ơn rồi.

Diệp Phàm cười nói.

- Bí thư Diệp khả năng không biết, viện phó Lâm của chúng ta có lẽ không lâu nữa phải đi. Viện phó Lâm cười nói.

- Vậy thì tốt, chúc mừng, lần này đi chắc chắn chính là thăng chức. Không biết là phó viện trưởng Lâm sẽ thăng chức ở đâu. Diệp Phàm cười nói

- Viện phó Lâm tuy nói là phó viện trưởng thứ nhất nhưng lão viện trưởng của chúng tôi đã sớm từ chức vì bệnh nặng rồi.

Toàn bộ bệnh viện Hiệp Hòa thực tế đều Đổng Oanh Oanh viện phó Lâm chủ trì. Việc này là viện phó Lâm tiếp nhận đấy.

Tuy nhiên, gần đây tỉnh có suy xét, viện phó Lâm rất có thể sẽ đến sở Y tế tỉnh chủ trì công tác.

Hơn nữa, tạm thời có thể giữ chức viện trưởng bệnh viện Hiệp Hòa. Viện phó Khâu cười nói.

- Sở y tế tỉnh, khó trách. Diệp Phàm giật mình, đương nhiên cao hứng.

- Lão Khâu, việc này chữ Bát chưa chổng đít lên, đừng nói lung tung. Viện phó Lâm cười nói.

- Tổ sát hạch đã đến rồi, đây cũng không thể nói loạn, là sự thật có phải không? Viện phó Khâu cười nói.

- Đến lúc đó Diệp Phàm tôi chắc chắn phải đến chúc mừng Viện trưởng Lâm một chút. Diệp Phàm cười nói.

- Nói chi vậy, đến lúc đó bệnh viện Hiệp Hòa chúng tôi làm chủ, mời Bí thư Diệp nhất định phải đến. Viện phó Khâu cười nói, Diệp Phàm sửng sốt, trong lòng cũng nghĩ ra chút gì đó.

Xem tư thế của đồng chí Khâu, dường như là sau khi Lâm Bang Minh đi có lẽ là viện phó Khâu thay thế rồi.

Tuy nhiên, Lâm Bang Minh hôm nay đồng ý chiều hiền đãi sĩ. Có lẽ không riêng gì là vì mời hắn khám bệnh cho. Chẳng lẽ là y thấy hắn được Chủ tịch tỉnh Uông quý mến, muốn thông qua hắn chắp nối?

Vì thế Diệp Phàm giật mình cười nói - Viện phó Lâm, Uông Hoành Vĩ có thể đi lại được.

Tn, còn phải nghỉ ngơi ở bệnh viện một thời gian ngắn. Mà tôi lại không rảnh, trong khoảng thời gian này tôi đã dặn nhà họ Uông, an dưỡng trong bệnh viện thì Đổng Oanh Oanh viện phó Lâm phụ trách một chút.

Phương pháp an dưỡng tôi sẽ cho viện phó Lâm tài liệu, đến lúc đó viện Phó Lâm cứ thế làm là được.

Hơn nữa, lần trị liệu thứ ba tôi hi vọng viện phó Lâm có thể hỗ trợ tôi hoàn thành, tạm thời chịu lép vế một chút, đảm nhiệm trợ thủ của tôi thì thế nào?

Mặt Khâu Nhất Đồng hiện rõ vẻ đố kỵ, mà Lâm Bang Minh mừng rỡ cười nói - Việc này tôi theo sắp xếp của Bí thư Diệp, yên tâm.

Không cần nói làm trợ thủ, chỉ là tiêm hay xách tuy tôi cũng sẽ cố hết sức

Chúng ta là bác sĩ, cứu sống bệnh nhân là trách nhiệm của chúng ta. Có thể chữa khỏi bệnh cho Uông Hoành Vĩ cũng là mong muốn của chúng tôi.

Tn, không biết Bí thư Diệp khi nào thì giao tài liệu cho tôi. Còn nữa, việc này có lẽ còn phải dặn dò người nhà họ Uông một chút.

Nếu không, nói thật, chủ nhiệm Dương đối với bệnh viện chúng tôi, ha ha còn ha ha

- Không việc gì, tài liệu tối về tôi sẽ chuẩn bị một chút, buổi sáng ngày mai anh đến lấy, tôi sẽ gọi điện thoại bàn với Chủ tịch tỉnh Uông một chút phương án trị liệu. Diệp Phàm cười, tất nhiên là thuận nước giong thuyền rồi.

Lâm Bang Minh nghĩ trong lúc mấu chốt, nếu như có thể khiến Chủ tịch tỉnh Uông vui vẻ, vì là trợ lực rất lớn rồi.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện