- Ha ha, cái gọi là che chắn của ngươi căn bản là quá yếu, chẳng có
nhiều hiệu quả. Cách kiểu này đối phó với cao thủ công lực kém hơn ngươi một bậc thì còn được, còn đối phó với một cao thủ Hồn Ly Giai như Lô
Định Tông thì không được. Người ta dùng nội công là có thể nhìn xuyên
thấu những gì ngươi muốn che chắn.
Tam Hoá nói.
- Hồn Ly Cảnh, ông ta không phải là Niệm Khí cảnh giới hay sao?
Diệp Phàm giật mình.
- Ha ha, ngươi nghi ngờ nhãn quang của ta?
Tam Hoá cười nói.
- Vì sao ông ta lại phải lừa tôi?
Diệp Phàm “hừ” nói.
- Bởi vậy…mục đích vì sao ta lại muốn truyền cho ngươi pháp môn
Thái Cực Phong giới, chính là bởi quan đạo hồng nhan này. Vốn là dựa
theo quy luật bình thường mà nói.
Cho dù ngươi có thi triển Phong Giới Pháp như thế nào, chỉ cần
công lực của đối phương cao hơn ngươi thì pháp môn Phong Giới của ngươi
sẽ không có hiệu quả.
Đây chính là cơ sở của thực lực, tuy nhiên, Lô Định Tông bây giờ đã bị trọng thương, hơn nữa, hắn tồn tại con dơi của ngươi một chút nội công có ẩn chứa có suy nghĩ còn sót lại của hắn mà thôi.
Bọn ta gọi nó là Hồn Khí. Ý là nói nó có tinh thần và tư tưởng
của con người, nội khí của linh hồn trong truyền thuyết, gọi tắt là “Hồn Khí”.
Vì vậy, dù là bản thể nguyên bản của hắn có đẳng cấp Hồn Ly
Cảnh, nhưng bây giờ nhiều lắm là có thể thi triển hiệu quả tầng đầu của
Niệm Khí Cảnh, nhưng không thể kéo dài.
Một khi sử dụng nhiều sức lực thì sẽ bị hôm mê. Vì thế về cơ bản tạm thời ngươi không thể đột phá đến Niệm Khí Cảnh.
Tuy nhiên, ta thấy ngươi có mấy cáo đan điền. Bây giờ đã đầy
được hai cái. Lão phu sẽ tặng cho ngươi một ân tình, đó là thêm đầy vào
cho ngươi một cái nữa.
Còn lại thì phải dựa vào bản thân ngươi. Một khi toàn bộ 6 cái
đan điền đã đầy, tuy cảnh giới của ngươi nhất thời chưa đạt đến Niệm Khí Giới, nhưng lượng công lực của ngươi cũng đã đủ.
Hơn nữa con dơi đặc biệt của ngươi, sau khi được ngươi luyện hoá cũng có thể tạo ra tác dụng triết xuất. Vì thế hoàn toàn có thể thi
triển Thái Cực Phong Giới Pháp mà ta truyền cho ngươi.
Đến lúc đó ngươi muốn cho hắn biết thì hắn được biết. Không muốn để hắn biết thì chỉ cần một suy nghĩ là có thể khống chế được.
Sau khi Tam Hoá đại sư nói xong, Diệp Phàm cảm thấy một luồng lực mềm mại rất mạnh truyền đến.
Không lâu sau, cảm thấy đan điền thứ ba của mình được khai phá,
'Tử Cung huyệt' nằm ở vị trí tim đã nhận được năng lượng truyền đến như
nước chảy từ con dơi.
Sau khi Diệp Phàm luyện thuật Cửu Cung Luyện Hồn bây giờ đã khai phá được 6 đan điền, lấy Nê Hoàn Cung là Cửu Cung Chi Đạo.
Phía dưới còn có Tử Cung Huyệt nằm ở ngực. Lao Cung Huyệt ở trên bàn tay phải.
Thái Bạch Huyệt ở bàn chân. “Nhâm Mạch Huyệt” ở nam giới có tổng cộng 6 huyệt đan điền.
Tính ra là có 7 vị trí, chỉ có điều Nê Hoàn Cung là Diệp Phàm đã khai phá ra từ lâu. Là nơi con dơi ở trong cơ thể hắn, còn 6 huyệt đan
điền phía sau mới là Cửu Cung Niệm Hồn Thuật luyện ra.
Không lâu sau, cảm thấy Tử Cung Huyệt đã tràn đầy, còn luồng nội công mềm mại, ấm áp kia đã biến mất.
- Có phải cảm thấy nội công ta cho ngươi có chút kỳ lạ không?
Tam Hoá hỏi.
- Ừm, giống như nước vậy.
Diệp Phàm nói.
- Đúng thế, trong nội công ta cho ngươi là được dung luyện với
Thuỷ khí mà ra. Nếu Mỹ Nhân Ngư cần thì ngươi có thể bổ sung cho nó một
chút. Thực tế đừng có xem thường nhu khí này, nhu có thể khắc cương. Chỉ cần ngươi biết lợi dụng, có thể phát huy được hiệu quả mà ngươi không
thể ngờ tới.
Tam Hoá nói.
- Ôi, còn thiếu tứ cung.
Diệp Phàm thở dài, hắn giở bài bi thương.
- Ha ha, đừng giả bộ đáng thương trước mặt ta. Vì bản thân
ngươi, ngươi phải phấn đấu. Chỉ dựa vào người khác thì chẳng có ý nghĩa
gì cả.
Hơn nữa, trên đời này cũng chẳng có nhiều thứ tốt đẹp như thế
cho ngươi. Huống chi, tuyệt đỉnh cao thủ đều là dựa vào bản thân ma
luyện mà thành, chỉ dựa vào người khác thì chẳng thể trở thành tuyệt
đỉnh cao thủ được.
Đấng nam nhi, nếu mà luyện thì phải đạt được tuyệt đỉnh, bằng
không kiếp này ngươi chỉ có thể là một nhân vật tiểu lâu la mà thôi.
Thế thì Mỹ Nhân Ngư con gái ta đã nhìn nhầm.
Tam Hoá cười nói.
- Đúng rồi. Ảnh Lâu này là do tiền bối xây dựng nên. Ở trong đó
nghe nói có rất nhiều bảo bối. Bây giờ tôi đang muốn một loại dược liệu
có dinh dưỡng cao. Dùng để điều chế Sinh Mệnh Tiềm Lực Hoàn. Tiền bối có thể chỉ cho tôi được không, tôi sẽ trực tiếp đi lấy.
Diệp Phàm hỏi.
- Tiểu tử ngươi đúng là tham lam, nói thật với ngươi. Bên trong
có rất nhiều thứ tốt. Khi xưa xây dựng Ảnh lầu này đã đặt vào bên trong, không dưới 2000 thứ. Chỉ cần ngươi có bản lĩnh, ngươi hoàn toàn có thể
lấy được. Đã mấy nghìn năm rồi, bây giờ ít nhất cũng còn sót lại hơn
1000 thứ nữa.
Tam Hoá đại sư “hừ” nói.
- Là tôi lo lắng vào sẽ bị thương, dù sao tôi cũng còn phải chăm sóc Mỹ Nhân Ngư có phải không nào?
Diệp Phàm nói.
- Chàng thanh niên, ngươi đã thể hiện sự vô liêm sỉ của con
người tới cực điểm rồi đấy. Khi con bài tình cảm không có tác dụng liền
giở bài thân tình.
Tuy nhiên, ta muốn nói với ngươi là vô dụng thôi. Ban đầu khi xây dựng Ảnh Lâu này tuy là trên danh nghĩa là ta.
Nhưng thực ra là do Thái Cực Thất Đạo chúng ta khi đó cùng xây
dựng. Từng người có thủ đoạn riêng, ngay cả ta cũng không rõ mấy sư
huynh đó của ta đã dùng thủ đoạn gì.
Vì thế sau khi vào trong tính mạng tuỳ vào ý trời, phải nói là
duyên phận. Ảnh Lâu này là dùng để rèn luyện người dũng cảm. Người nhát
gan thì đừng có vào.
Tam Hoá châm biếm nói.
- Tiền bối, cứ nghe ông nói đến Thái Cực Thất Đạo, bọn họ rốt cuộc là thế nào, có thể nói một chút không, tôi rất hiếu kỳ?
Diệp Phàm hỏi.
- Khà khà, trong Thái Cực Thất Đạo, công lực của ta là yếu nhất.
Tam Hoá nói, Diệp Phàm chợt sợ hãi.
- Lợi hại như vậy sao?
Hắn trong lòng không khỏi kêu lên.
- Đương nhiên, khi đó Thái Cực Thất Đạo bọn ta…thôi, không nói
nữa, đều đã qua mấy nghìn năm rồi, còn nói những cái đó thì có tác dụng
gì, bọn họ đã qua đời lâu rồi.
Giọng nói của Tam Hoá có chút đau buồn.
- Không phải là có thể tái sinh sao? Bảy người lẽ nào chẳng có ai tái sinh thành công?
Diệp Phàm hỏi.
- Ngươi cho rằng tái sinh dễ dàng như thế sao, ví dụ như đem ta ra mà nói, ta đã tái sinh thành công một lần.
Lần thứ hai thì thất bại. Tuổi thọ của con người dù sao cũng là
có hạn. Ta đã là người của mấy nghìn năm trước, khi đó sau khi Toạ Hoá
tái sinh trên người của một đạo sĩ.
Sau đó lợi dụng cơ thể của hắn
lại sống được hơn 200 năm. Có
phải là lại phải tiến hành tái sinh lần thứ hai, thân thể tái sinh lần
thứ nhất tuy cũng đã đạt đến Thoát Thần Cảnh.
Nhưng khi tiến hành tái sinh lần thứ hai thì yếu đi rất nhiều.
Đó không phải là cơ thể của hắn yếu đi mà là năng lực này trong Hồn Khí
của ta yếu đi.
Mỗi lần tái sinh sẽ yếu đi một lần. Cho nên, cao thủ mấy nghìn năm sau có thể tái sinh mấy chục lần về cơ bản không có nữa.
Rất khó có cao thủ nào tái sinh thành công được đến lần thứ ba,
cho nên vì sao xã hội bây giờ ngươi không thể thấy được người tái sinh
cổ đại, đây chính là hạn chế mà ông trời ban cho.
Nói khắc nghiệt thì thực tế cũng không phải vậy. Nếu tái sinh dễ dàng như thế thì xã hội bây giờ chẳng phải là toàn do người tái sinh
khống chế hay sao?
Những cao thủ Thoát Thần Cảnh đó khi giơ tay, nhấc chân là có thể đánh đổ cả một tòa nhà cao 50 tầng, tính tàn phá rất đáng sợ.
Vì thế ông trời đã ban cho Pháp môn này, nhưng cũng ban cho sự
hạn chế tàn khốc. Mà hàng năm đến bây giờ cao thủ có thể xuất hiện không nhiều.
Cao thủ Thoát Thần Cảnh không nhiều như thế mà có thể xuất hiện
vài người có thể chuyển sinh thì đã giỏi lắm rồi. 1000 năm nếu chuyển
sinh đến bây giờ ít nhất cũng phải chuyển sang 4 đến 5 lần rồi.
Ngươi nói xem, có mấy người có thể hoàn thành được việc sinh tôn cho đến bây giờ. Mà 300 năm nay cao thủ dạng như Thoát Thần Cảnh xuất
hiện trong vòng rất ít, dùng lông phượng hoàng, sừng kỳ lân để so sánh
cũng không bằng.
Vì thế bây giờ người chuyển sinh có thể xuất hiện bây giờ về cơ bản là không có khả năng.
Tam Hóa nói.
- Cũng đúng, điều kiện hạn chế quá nhiều.
Diệp Phàm nói, sau đó hỏi,
- Dương Đinh Thiên trưởng lão ở Tàng Thư Các hình như công lực
rất cao, tiền bối có thể nhìn thấy được nội tình của ông ấy không?
- Ha ha, chờ đến khi ngươi có thể đánh bại được ông ta thì đương nhiên có thể hiểu được nội tình của ông ta rồi.
Tám Hóa cười không giải thích, khiến Diệp Phàm bực tức,
- Thực ra nếu ngươi muốn điều chế Sinh Mạng Tiềm Lực Hoàn thì ta cũng có thể cung cấp cho ngươi một vài manh mối.
Trước kia khi ngươi điều chế thuốc nhất định là đều dùng nội lực để trực tiếp nhào nhuyễn. Thực tế nếu có thể đổi sang dùng lò luyện
chất lượng cực tốt, dùng cách luyện vật để luyện chế thì hiệu quả sẽ rất cao.
Thời cổ đại có rất nhiều người luyện đan, thực tế bọn họ đều là
những người có thuật luyện vật nổi tiếng. Những người này vọng tưởng
muốn luyện ra thuốc trường sinh bất tử, như thế đương nhiên chỉ có thể
nói là mơ mộng mà thôi.
Trên đời này làm gì có thuốc trường sinh bất tử. Tuy nhiên, tuy
không thể trường sinh bất tử nhưng lại có thể kéo dài được tuổi thọ.
Ở thời đại đó của bọn ta, có một loại đan dược, bọn ta gọi nó là “Cực Bảo Âm Dương Đan”, thuốc đó nếu có thể luyện vật thành công thì có thể kéo dài tuổi thọ của con người đến 20 năm.
Đương nhiên cũng phải xem thể chất của người dùng thuốc. Thể
chất tốt thì có thể đạt được, tuy nhiên, dù là thể chất kém một chút
cũng có thể thúc đẩy tác dụng, sống thêm 10 năm cũng không thành vấn đề. Lợi hại hơn nhiều Sinh Mệnh Tiềm Lực Hoàn của ngươi.
- Tiền bối có phương thuốc sao?
Diệp Phàm thiếu chút nữa thì mừng điên lên.
- Không có.
Tam Hóa nói rõ ràng.
- Không có thì còn nói làm quái gì.
Diệp Phàm tức giận, nói thô lỗ.
- Chẳng phải ta nói với ngươi có manh mối hay sao?
Tam Hóa nói.
- Nói nghe xem.
Diệp Phàm đã mất hứng, lời nói có chút lạnh nhạt.
- Hồng Đàm Cung thì có, cung đó là do Dược Thánh Ngu Thư khi đó
xây dựng. Bà ta cũng là người của thời đại chúng ta khi đó, giỏi về điều chế các loại thuốc.
Đặc biệt nổi tiếng nhờ “Cực Bảo Âm Dương Đan”. Nghe nói trong
Hồng Đàm Cung của bà ta có một tòa Đại Đỉnh giống như Thiên Bảo, gọi là
“Hồng Bảo Thiên Vương Đỉnh”.
Đỉnh này cao đến hơn chục mét. Được luyện từ Hàn Sa lấy từ độ
sâu năm, sáu nghìn mét dưới biển. Ngu Thư khi đó là thiên hạ đệ nhất mỹ
nhân, hơn nữa vì điều chế thuốc nên danh tiếng vô cùng.
Một lời của bà ta có thể mời đến 30 vị cao thủ Thoát Thần Cảnh,
hợp lực giúp bà ta đúc ra chiếc “Hồng Bảo Thiên Vương Đỉnh” cái thế đó.
Có lẽ cũng chỉ có bà ta có sức kêu gọi như thế. Thực ra rất
nhiều cao thủ Thoát Thần Cảnh muốn đến, đều là vì có thể thấy được dung
nhan của Ngu Thư.
Tam Hóa nói.
- Dù có đẹp thì giờ cũng chỉ là một bộ xương khô mà thôi, tuy nhiên, Hồng Đàm Cung đó ở đâu?
Diệp Phàm hỏi.
- Đã có chữ Đàm, nhất định là phải ở dưới nước. Vì thế tìm được Mỹ Nhân Ngư là việc rất quan trọng đối với ngươi.
Tam Hóa cười nói.
- Tôi cảm thấy hình như từng bước từng bước đang mắc vào bẫy của ông.
Diệp Phàm nói.
- Ha ha, nếu ngươi không tin thì có thể không đi. Ta không hề ép buộc ngươi đi, Hồng Đàm Cung ở Tàng Bắc. Cụ thể ở chỗ nào thì chắc
chẳng có ai trên đời này biết được. Bằng không Hồng Đàm Cung sớm đã
thành cái kho trống rỗng rồi.
Tam Hóa cười nói.