Đương nhiên, một số kiến nghị trân thành của nhiều chuyên gia có kinh
nghiệm vẫn được nêu ra. Diệp Phàm cũng khiêm tốn tiếp thu và hứa sẽ
chỉnh sửa.
Đây thể hiện hòa khí, trong lòng Trương Cổ Khánh có lẽ cũng có chút buồn bực.
Nghe nói đồng chí Ngô Trung Bảo từ sau khi bước ra từ phòng làm việc của đồng chí Cao Nhất Thiên Phó Chủ nhiệm thường trực Ủy ban Quốc tư liền
ngã bệnh.
Hơn nữa, nghe nói bênh rất nặng. Đã đệ trình với lãnh đạo Ủy ban Quốc tư xin được nghỉ hưu.
Áp lực của Cao Nhất Thiên cũng rất lớn, 2 tỉnh Thiên Vân và Điền Nam
đồng thời tạo áp lực. Hơn nữa Tập đoàn Hoành Không lại thỉnh thoảng đâm
vào, lại thêm Chính Vụ viện khi đó cũng có đồng chí có mặt, Cao Nhất
Thiên cũng tương đối đau đầu.
2 ngày sau, Diệp Phàm bị Ủy ban Quốc tư triệu lên nói là muốn nghe báo cáo.
Đến Ủy ban Quốc tư mới biết Cao Nhất Thiên đang chờ ở trong phòng họp nhỏ, Diệp Phàm vội vàng vào phòng đó.
Sau khi vào mới phát hiện ngoài đồng chí Cao Nhất Thiên ra còn có nhân
vật số một của Ủy ban Quốc tư, cũng là chủ nhiệm Bộ, đồng chí Lưu Tĩnh
cũng đang ngồi ở đó.
Sau khi chào 2 chủ nhiệm Diệp Phàm ngồi xuống.
- Đồng chí Diệp Phàm, Đại quy hoạch Hoành Không làm rất thành công đấy.
Cao Nhất Thiên mở đầu cười nói.
- Bây giờ vẫn chưa chính thức được phê chuẩn, không dám nói là thành
công. Chỉ là thanh thế quá lớn. Nếu hiệu quả thì có lẽ còn phải chờ 1, 2 năm mới có thể xuất hiện được. Bây giờ nói làm tốt nhất chính là lãnh
đạo các ah đã cổ vũ chúng tôi. Đương nhiên, hiệu của cũng chắc chắn sẽ
không thể nào kém được có phải không nào?
Diệp Phàm cũng không kiêu căng.
- Ha ha ha, đồng chí Diệp Phàm cũng rất là khiêm tốn đấy.
Chủ nhiệm Lưu Tĩnh cười nói.
Diệp Phàm báo cáo tỉ mỉ nội dung Đại quy hoạch Hoành Không và tình hình
cụ thể Đoàn Khảo sát của Chính Vụ viện xuống khảo sát lần này với 2 vị
lãnh đạo chủ quản.
Việc này, đương nhiên không thể không nói đến sự kiện “Thổ Vương gia”.
- Hôm nay gọi cậu lên đây một là để nghe báo cáo, hai là cũng muốn bàn bạc với cậu một chút về sự kiện Thổ Vương gia.
Cao Nhất Thiên đi thẳng vào vấn đề, có lẽ nghe báo cáo cáo chỉ là cái
cớ, việc xử lý Ngô Trung Bảo thế nào mới là đề tài chính của việc báo
cáo ngày hôm nay.
Ngô Trung Bảo ở Tập đoàn Cơ khí TQ cũng đã nhiều năm rồi, quan hệ với Ủy ban Quốc tư cũng không nhạt. Đương nhiên, đồng chí có thể ngồi vào vị
trí này nhất định cũng có hậu đài rất vững chắc.
- Sự việc lần này lực lượng công an thuộc Tập đoàn Hoành Không đã điều
tra rõ ràng rồi, tình hình liên quan chúng tôi cũng đã báo cáo với Ủy
ban Quốc tư và lãnh đạo 2 tỉnh.
Diệp Phàm nói.
- Việc xử lý đồng chí Ngô Trung Bảo trong sự kiện này chắc chắn là phải
làm cho thỏa đáng, xét về căn nguyên thì Tập đoàn Hoành Không các cậu đã tạo cho anh ta áp lực quá lớn.
Tuy nhiên, bất kể áp lực lớn thế nào. Nhưng cũng không thể vào ra việc
như thế. Cạnh tranh thương trường là tàn khốc, là một cuộc chiến đấu
không có khói thuốc súng.
Dù tán khốc thế nào cũng không thể sử dụng thủ đoạn bất chính vi phạm
quy định như thế được. Tuy chỉ là kích động dư luận, dẫn đến phát sinh
một số sự việc không cần thiết. Gây ra phiền toái nhất định trong việc
khảo sát của Chính Vụ viện đối với Tập đoàn Hoành Không, khiến cho phán
đoán của Đoàn Khảo sát đối với một số việc chệch hướng.
Đã mất đi tiêu chuẩn xử lý công việc cơ bản nhất của người đảng viên.
Sau khi việc này xảy ra, đồng chí Ngô Trung Bảo cũng đã rút ra được kinh nghiệm xương máu, đã tiến hành đánh giá, kiểm điểm sâu sắc lại bản
thân.
Lưu Tĩnh vẻ mặt nghiêm túc, nói.
Tuy nhiên, Diệp Phàm nghe thấy có một chút ý vị. Giống như chuyện này nên xử lý nhẹ.
- Chuyện này là một trong những án đã được công lập hồ sơ, hơn nữa, đầy
đủ chứng cứ. Công an Hoành Không đã định án hơn nữa đã chuẩn bị báo cáo
việc này lên cơ quan công an cấp trên.
Diệp Phàm ra đòn sát thủ, đương nhiên không thể để cho Ngô Trung Bảo thoát thân dễ dàng thế được.
- Đồng chí Diệp Phàm, đồng chí Ngô Trung Bảo rất hối hận bởi hành vi tắc trách lần này. Lo lắng sinh bệnh rồi.
Theo bác sỹ nói phải chừng 1 năm mới có thể hồi phục. Hơn nữa đã đề nghị xin từ chức Tổng tài của Tập đoàn Cơ khí TQ, Bộ cũng đã phê chuẩn yêu
cầu của ông ta.
Bởi vì việc này liên quan đến Tập đoàn Hoành Không các cậu. Cho nên Bộ muốn nghe ý kiến và cách nghĩ của cậu.
Đồng chí Diệp Phàm, có rất nhiều việc có thể thông qua biện pháp nhất định để thương lượng và giải quyết mà.
Cao Nhất Thiên nói.
- Cách nghĩ của tôi rất đơn giản, nên làm thế nào thì làm thế ấy. Hơn
nữa, vụ việc này liên quan trực tiếp đến việc Đại quy hoạch Hoành Không
có thể thuận lợi được Chính Vụ Viện phê chuẩn thông qua hay không.
Nếu vì ảnh hưởng của việc này dẫn đến việc đệ trình hạng mục của chúng
ta thất bại thì tổn thất mà Tập đoàn Hoành Không chúng tôi sẽ rất lớn.
Phạm vi liên quan của Đại quy hoạch Hoành Không là mấy triệu nhân khẩu
của 3 khu vực và 2 tỉnh, Bộ phải xem xét ảnh hưởng đối với bọn họ.
Nếu việc này truyền ra ngoài, hậu quả mang lại quả thực không thể lường được. Cho nên nhất định phải xử lý nghiêm khắc.
Chúng tôi không thể lấy việc của một cá nhân Ngô Trung Bảo ra dể đánh đổi lấy cuộc sống hạnh phúc của mấy triệu người dân được.
Diệp Phàm vẻ mặt nghiêm túc.
- Cậu xem, đồng chí Diệp Phàm. Tình hình của Ngô Trung Bảo bây giờ, anh ấy cũng là bị trừng phạt rồi.
Bây giờ bởi vì tắc mạch máu não vẫn hôn mê trong bệnh viện.
Việc lần này của đồng chí Ngô Trung Bảo là sai hoàn toàn.
Tuy nhiên, đồng chí Ngô Trung Bảo làm công tác chủ trì Cơ khí TQ nhiều năm như thế rồi, thành tích cũng có.
Khuyết điểm mà, có đồng chí nào mà không có đâu có phải không nào? Tình hình trước mắt, ý của Bộ là trị bệnh cứu người
là chính.
Nếu như thực sự báo cáo vụ án lên trên, thế có lẽ sẽ làm
nặng thêm bệnh tình của anh ấy. Xuất phát từ chủ nghĩa nhân
đạo, Bộ cũng có sự cân nhắc nhất định.
Không thể vì một việc mà phủ nhận thành tích của một đồng chí đã tạo ra có phải không nào?
Lưu Tĩnh nói.
Tuy nhiên, Diệp Phàm không nói gì, không trả lời – im lặng chính là kháng nghị.
Việc này chỉ cần Diệp Phàm không bỏ qua, Uỷ ban Quốc tư muốn
xử lý nhẹ cũng khó. Dù sao việc này đã được lập án, quyền
chủ động thuộc về Công an Hoành Không.
- Đồng chí Diệp Phàm, nhân vô thập toàn. Đương nhiên, Bộ cũng
xem xét tới ảnh hưởng của việc này đối với Đại quy hoạch
Hoành Không của các cậu.
Cho nên, hôm qua bộ trưởng Lưu đã đích thân chạy đến Chính Vụ
Viện một chuyến. Tuyên bố sự ủng hộ của Bộ đối với Đại quy
hoạch Hoành Không trước mặt Uỷ viên Trịnh Tùng Tiền.
Cao Nhất Thiên nói, ám chỉ với Diệp Phàm đây chính là sự bồi thường của Bộ.
2 vị lãnh đạo này đã thống nhất cách xử lý, lại kiên quyết
khẳng định là không thoả đáng. Bởi vì Tập đoàn Hoành Không
không thể không có sự ủng hộ của Bộ.
Hơn nữa, Diệp Phàm còn nợ Cao Nhất Thiên một món nợ ân tình.
-
Việc này nếu 2 vị lãnh đạo đã cảm thấy xử lý như thế là
được thì tôi cũng khó nói, tuy nhiên, Tập đoàn Hoành Không
chúng ta vì việc này chắc chắn tổn thất rất lớn.
Sức ảnh hưởng này tuy nhìn không thấy sờ không được, nhưng cũng sẽ lan rộng ảnh hưởng đến việc đang trong quá trình quật khởi của Tập đoàn Hoành Không.
Tôi hy vọng Bộ mức độ chính sách hỗ trợ của Bộ tăng thêm một
chút. Tôi muốn nhìn thấy thái độ thật sự của Bộ.
Diệp Phàm đương nhiên cũng nhìn thấy lợi ích và đưa ra một điều kiện nhất định.
Đây mới thực sự là lợi ích thực tế, dù là có đưa Ngô Trung
Bảo ra công an thì nhiều lắm cũng chỉ xử phạt trị an, cũng
không thể đưa ra toà án. Như thế cũng chỉ bôi nhọ danh tiếng
của lão mà thôi. Trên thực tế Tập đoàn Hoành Không chẳng được
lợi ích gì nhiều. Hơn nữa, việc này sớm đã truyền ra, Ngô
Trung Bảo kiếp này muốn chuyển mình thì cơ bản cũng là việc
không thể.
- Ha ha ha, cậu thật là, sự ủng hộ của chúng tôi cho cậu không hề ít rồi.
Cao Nhất Thiên cười, liếc nhìn Bộ trưởng Lưu, nói,
- Chi bằng đem chỉ tiêu hạn ngạch của 2 trạm điện mới xây dựng
ở phía Nam cho Tập đoàn Hoành Không là được rồi. Lần này chắc chắn bọn họ cũng đã phải chịu ảnh hưởng, cũng nên bồi
thường cho bọn họ.
- Được, bên này, 10% hạn nghạch năm nay của Tập đoàn Cơ khí TQ
chuyển cho Tập đoàn Hoành Không, cũng là một cảnh cáo đối với bọn họ.
Tôi muốn để cho các đồng chí hiểu, kiếm tiền phải bằng con
đường chính đạo, ngoại môn tà đạo thì đừng có đi làm. Đồng
thời cũng phải để cho các đồng chí hiểu.
Thị trường là tàn khốc, là vô tình. Muốn kiếm được tiền thì
phải động não, vắt óc suy nghĩ, khai thác thị trường.
Về điểm này thì sự phát triển của Tập đoàn Hoành Không năm
ngoài và năm nay là một ví dụ rất tốt. Hoành Không đã từng
bước đi ra khỏi hoàn cảnh khó khăn.
Bộ rất vui mừng, cũng xem đây là phần thưởng thêm cho Tập đoàn Hoành Không.
Lưu Tĩnh nói, Diệp Phàm hiểu được sự thoải mái trong lòng chủ nhiệm Lưu.
Có lẽ việc này đã có người tìm đến ông ta. Bây giờ nhiệm vụ
đã hoàn thành nên tự nhiên tâm tình cũng tốt, cho một vài thứ
cũng đáng.
Dù sao đối với Bộ mà nói thì chẳng có thiệt thòi gì, mà
làm như thế, tin rằng dù Cơ khí Hoa Hạ có nén giận trong lòng
nhưng cũng không dám có ý kiến phản đối gì.
Còn phía sau Diệp Phàm có Kiều gia đại viện, Triệu gia kết
nghĩa với Diệp gia 2 vị lãnh đạo này cũng đều biết rõ.
Xét thấy thực lực phía sau Diệp Phàm, cắng rắn có lẽ sẽ
khiến cho đồng chí này bắn ngược lại thì lực càng lớn. Nếu
như hắn không phục mà cứ muốn làm lớn chuyện lên thì Bộ cũng
xấu hổ.
Diệp Phàm đi theo Cao Nhất Thiên vào phòng làm việc để làm một số thủ tục cần thiết.
- Nào, ngồi xuống chúng ta uống chén trà đã.
Cao Nhất Thiên đặt chén trà ở đối diện mời Diệp Phàm ngồi.
Bởi vì quan hệ của Cao Nhất Thiên và Phí gia rất tốt, mà Cao
Nhất Thiên cũng hiểu quan hệ giữa Diệp Phàm và Phí gia, đương
nhiên phải trấn an Diệp Phàm một chút.
- Thế thì tốt quá, trà của Chủ nhiệm Cao nhất định rất ngon.
Diệp Phàm cười nói.
- Việc này Bộ có hơi không công bằng đối với Tập đoàn Hoành Không các cậu, hy vọng cậu có thể hiểu.
Cao Nhất Thiên vừa rót trà vừa nói, quan hệ của ông ta với
Diệp Phàm vì Phí gia mà trở nên thân thiết rất nhiều, vừa nãy có những lời không thể nói ra nhưng ở đây có thể nói rồi.
- Ha ha, việc này tuy ảnh hưởng đối với Tập đoàn Hoành Không
rất không tốt. Nhưng Chủ nhiệm Lưu đích thân tuyên bố vì Tập
đoàn Hoành Không, còn Chủ nhiệm Cao thì ông lại ủng hộ chúng
tôi như thế, tôi còn có thể nói được gì. Từ một số phương
diện mà nói, tôi còn phải cảm tạ sự ủng hộ mạnh mẽ của 2
vị lãnh đạo đối với Tập đoàn Hoành Không ấy chứ.
Diệp Phàm cười nói.
- Ha ha ha, cậu hiểu thì tốt rồi. Thực ra việc này tôi đã bàn
bạc với lão Ninh qua điện thoại rồi. Ông ấy không có ý kiến
nhiều, tuy nhiên, có nói với chúng tôi là hy vọng có thể thương lượng được với cậu. Dù sao việc này xảy ra đối với các anh,
xử lý ai thì trong lòng cũng không thoải mái.
Chủ nhiệm Cao cười nói.
- Đã qua rồi.
Diệp Phàm cười nói.
- Bộ còn có một cách nghĩ, việc đồng thời xuất hiện những
nhà máy trùng lặp ở tỉnh Thiên Vân. Ví dụ như sự trùng hợp
tương đối về sản phẩm của Cơ khí TQ và công ty Cơ khí của các
cậu.
Một số sản phẩm trùng hợp của Công ty thiết bị điện lực Hoành Không các cậu với Tập đoàn Điện khí Tây Nam.
Mà các cậu đều là nhà máy thuộc Bộ, hơn nữa lại cùng một
tỉnh. Cứ như thế thì sẽ bất lợi cho việc khuếch trương sản
phẩm.
Hơn nữa, khi có cạnh tranh xảy ra. Đồng chí Diệp Phàm đừng có
nói với tôi là cậu không sử dụng tiểu xảo đấy nhé.
Những việc này trên một phương diện đã tiêu hao nguồn tài nguyên nội bộ của Bộ chúng ta. Đương nhiên bây giờ chúng ta chỉ coi
là chuyện phiếm thôi.
Cao Nhất Thiên cười nói.