Hôm nay là Thứ Tư, còn hai ngày nữa là đến thứ sáu.
Trần Thái Trung nhất thời có chút bất ngờ. Vẫn chưa giải quyết xong Thụy Viễn, muốn đi nếu chẳng may có biến cố gì thì phải làm sao bây giờ?
Danh hiệu Trưởng phòng nghiệp vụ 2, rất xin lỗi có thể không đến tay.
- Lão Tạ, xem ra chuyện Thụy Viễn anh phải làm nhiều việc hơn.
Cúp điện thoại Trần Thái Trung bắt đầu giao công việc cho Tạ Hướng Nam:
- Không chừng một hai hôm nữa tôi phải ra ngoài một chuyến.
Tạ Hướng Nam hơi chần chừ. Mặc dù anh ta vừa đến phòng thu hút đầu tư. Cũng nghe nói chuyện đầu tư gần đây vô cùng sôi nổi.
- Việc này, anh nói tôi nên làm thế nào đi, tôi nghe lời anh.
Tính Tạ Hướng Nam là như vậy. Vẫn không phân biệt đối xử. Anh ta căn bản không ngại Trần Thái Trung cấp bậc thấp hơn, anh ta nguyện phục tùng vô điều kiện.
- Việc này, lúc về sẽ nói sau.
Trần Thái Trung cũng khá buồn rầu. Cầm chén rượu xoay mãi.
- Ừ, tuy nhiên, theo lý thuyết thì không có vấn đề gì.
- Được rồi, gọi món chính đi.
Thấy hai người nói chuyện công việc, Dương Thiến Thiến hơi mất hứng:
- Buổi chiều chúng ta đều phải đi làm…
Còn chưa đến cửa văn phòng thu hút đầu tư. Từ xa Trần Thái Trung đã nhìn thấy Đinh Tiểu Ninh. Cô đứng ở cửa chính cách đó không xa đang nhìn ra ngoài. Bảo vệ tòa nhà cũng rất ngạc nhiên nhìn cô chằm chằm.
Đinh Tiểu Nguyên vốn là một cô gái xinh đẹp. Cô mặc bộ đồ rộng thùng thình. Tuy nói màu sắc và kiểu giáng đơn điệu. Nhưng phụ nữ cũng có thể mặc đồ nam. Tuy nhiên bộ đồ của cô thật sự quá rộng, người phụ nữ như vậy rất lạ. Người ta không nhìn mới là lạ.
Vả lại, cô còn đi dép lê, mà lúc này đang là cuối mùa thu.
Hừ, cô này còn chưa xong sao? Trần Thái Trung nhướng mày vừa nghĩ đã nổi cáu. Tuy nhiên, suy nghĩ lại liền tự mình cần đi một chuyến, đầu óc vừa chuyển, ừm… chuyện Thụy Viễn để cô giúp thu phục.
Tạ Hướng Nam cũng thấy Đinh Tiểu Ninh. Nhưng anh ta chỉ nhìn lướt qua, lại tiếp tục nói với Trần Thái Trung về chuyện của văn phòng mới. Mãi đến khi Đinh Tiểu Ninh đi đến trước mặt hai người, anh ta mới có chút ngạc nhiên.
- Bí… Bí thư Trần…
Ánh mắt Đinh Tiểu Ninh lúng túng không dám nhìn hắn.
- Giới thiệu một chút. Đây là Đinh Tiểu Ninh.
Ngoài dự kiến của cô, Trần Thái Trung chẳng những không nổi cáu mà còn giới thiệu cô.
- Đây là Tạ Hướng Nam, bạn học của tôi, hiện đang công tác cùng một khoa.
Tạ Hướng Nam ngơ ngác cười:
- Ha ha, xin chào…
- Lão Tạ đây là em họ của Thụy Viễn.
Trần Thái Trung giải thích một chút, quay đầu nhìn Đinh Tiểu Ninh:
- Cô mặc như vậy thật sự không ra thể thống gì. Vậy đi, lão Tạ, anh xem bọn họ thu dọn trước, tôi nói chuyện với cô Đinh vài câu.
Tạ Hướng Nam nghe xong cũng không nói gì. Tiếp tục bước đi. Nhưng khi đến cửa còn quay lại nhìn. Hiển nhiên anh ta cũng cảm thấy quan hệ của Trần Thái Trung và người phụ nữ này khá lạ.
Trần Thái Trung nhìn Đinh Tiểu Ninh thở dài, tiện tay rút ra một tập tiền:
- Không có tiền sao? Đây cầm lấy tiền mua quần áo. Nếu thật sự có chuyện gì, ăn mặc hợp lý đến tìm tôi.
Tập tiền này chừng hơn hai ngàn. Vừa nói xong hắn cũng xoay người bước đi. Để một mình Đinh Tiểu Ninh đứng ngẩn người ở đó.
Buổi chiều cùng ngay, Trần Thái Trung và Tạ Hướng Nam vội vàng chuẩn bị đồ dùng làm việc. Vừa phải giám sát người khác dọn dẹp bày đồ đạc. Mãi đến sáu giờ mới xong.
- Có lẽ rất lâu sau này, phòng này chỉ có hai ta.
Trần Thái Trung giải thích cho Tạ Hướng Nam vì sao bàn làm việc phải bày như vậy.
- Phòng bên ngoài còn lớn hơn bên trong này, anh cứ ở đây trước đi.
Nói là nói như vậy, nhưng buồng xép thì bên trong tuy rằng nhỏ nhưng nói chung chỉ có lãnh đạo phòng mới có thể ở trong buồng xép. Điều này tất cả mọi người đều biết rõ.
Tạ Hướng Nam làm chức phó, có thể nói gì? Hơn nữa anh ta vốn cũng vụng chuyện ăn nói.
Đang nói thì Đinh Tiểu Ninh đi đến. Lần này cô thay đổi lớn, chẳng những mặc bộ đồ lịch lãm không ngờ còn khoác áo khoác da dê. Xem ra hôm qua… cô bị lạnh dữ đây
Cũng được, cô có dáng người thon thả, mặc nhiều cũng không làm cô mập lên. Hơn nữa, tóc cô có sợi vẫn dính trên gáy và vai. Có lẽ cô đã vừa tắm.
Tạ Hướng Nam há hốc mồm ngạc nhiên. Đinh Tiểu Ninh tuy là mặt mộc không trang điểm. Nhưng cô vốn là cô gái vô cùng thanh thuần. Lúc này không chút phấn son lại càng làm cho người ta giật mình.
- Bí thư Trần…
- Tôi là Trưởng phòng.
Trần Thái Trung lắc đầu, kéo cô vào trong phòng.
- Lão Tạ, hai chúng tôi nói chuyện một chút, anh cứ từ từ.
Tạ Hướng Nam yên lặng gật đầu ngồi xuống.
Anh ta ngồi trên ghế, dọn dẹp vài đồ vật. Trong lòng suy nghĩ về quan hệ giữa hai người này.
Con thỏ họ Trần này, thật sự không ăn cây cỏ gần hang?
Cũng tốt, cửa phòng không đóng, giọng nói nhỏ vang lên. Xem ra Thái Trung thật sự có chút việc.
Anh ta vừa suy nghĩ vừa dọn dẹp, không biết đến lúc nào vừa ngẩng đầu đã thấy Trần Thái Trung và Đinh Tiểu Ninh đi ra.
- Cứ như vậy đi, lão Tạ.
Trần Thái Trung cười cười thoải mái.
- Trong mấy hôm tôi không ở đây để Tiểu Đinh giúp anh tiếp đãi Thụy Viễn. Ừ, việc này cũng không sợ có vấn đề gì.
Trần