Còn cần quá trình? Chương Nghiêu Đông có chút nao nao, bí thư Mông đã nổi giận, ông tuyệt đối sẽ không cho thành phố Phượng Hoàng cái gọi là thời gian, tiểu Trần ơi là tiểu Trần, tôi luôn luôn chiếu cố anh, thời điểm quan trọng anh lại đeo vòng vào cổ tôi thế này sao?
- Có điều kiện phải lên, không có điều kiện, đặt ra điều kiện cũng phải lên.
Bí thư Chương lạnh lùng nói.
Câu nói trước sau như một, nửa câu đầu làm Trần Thái Trung có hơi tức giận, nhưng nửa câu sau của y, lại là miếng bánh thật lớn,
- Có việc gì cần phối hợp ở thành phố, anh cứ việc nói, trên tổ chức sẽ cố gắng dành cho anh những thuận tiện nhất.
Tôi muốn lấy cái chức Cục trưởng, ở thành phố cũng phải cho, Trần Thái Trung ác nghiệt nói một câu, nói rất đường đường chính chính,
- Được, tôi sẽ báo cáo tình hình cho bí thư Chương bất kì lúc nào.
Một chuỗi điện thoại liên tiếp đến, di động của hắn vừa đổi pin bỗng bị rơi xuống, nếu Cổ Hân nói muốn cùng lão Lý đi tìm người của Thường Tam gây sự, hắn nhất thời cũng không có chuyện gì.
Chi bằng thì đi tìm Đinh Tiểu Ninh đi, lần này anh mày, có thể xem như phụng chỉ tán gái, ừ, không biết tiêu bao nhiêu tiền phòng, có thể chi trả không? Đó chính là công việc cần thiết.
Kết quả, hắn còn chưa ấn số, Đinh Tiểu Ninh đã gọi điện đến, giọng điệu hơi sợ hãi:
- Anh Trần, Trưởng phòng Cơ của phân cục Hồ Tây, muốn em bây giờ đi một chuyến, anh nói xem em có nên đi hay không? Ừ… Giọng điệu y nghe có vẻ không tồi.
- Hắn còn dám làm đảo lộn tất cả.
Trần Thái Trung cười lạnh một tiếng, việc này tám phần là do Vương Hoành Vĩ bắt đầu,
- Em không cần quan tâm đến y, nói là em bận tìm manh mối, xưởng ô tô chẳng phải đã bị niêm phong rồi sao, y có ý tưởng gì, đến hiện trường tìm cái gì chứ.
Quả thật đúng là Vương Hoành Vĩ bắt đầu, vừa mới gác điện thoại của Đinh Tiểu Ninh xuống, Cục trưởng Vương liền gọi điện đến,
- Thái Trung, bắt giữ hành động của Thường Tam, đã bắt đầu bố trí toàn diện rồi, anh xem, bên anh còn có đề nghị gì nữa không?
- Đề nghị của tôi…
Trần Thái Trung trầm ngâm đôi chút, đúng là có nghĩ đến một vấn đề,
- Tôi nói cục trưởng Vương này, có thể không dùng người của ông được không, trực tiếp dùng luôn cảnh sát? Có những người quả thực không đáng tin cậy. Giống như Tây Môn Trai của phòng khoa học kỹ thuật ở phân cục Thanh Hồ, trực tiếp đem thuốc phiện…
- Chuyện này anh không cần phải nói, tôi cũng biết rõ, vừa rồi trong cuộc họp cục trưởng Lưu cũng đã nói qua.
Quan hệ của Lưu Đông Khải cũng không tồi, Vương Hoành Vĩ rất rõ vấn đề này, chỉ có điều y thật sự không thể nói ra.
Đế Vương Cung cũng không phải là một mình Phó cục trưởng Lưu muốn, muốn nói cụ thể hơn, trong cục lảm chủ thẻ VIP của Đế Vương Cung có hai vị. Ai bảo tất cả mọi người đều ở khu Thanh Hồ chứ?
Tuy nhiên, trong cuộc họp Đảng ủy ban nãy. Trên sự minh bạch rõ ràng, cục trưởng Lưu thoải mái thừa nhận sự sơ sảy trong công việc ngày trước của mình, kiên quyết bày tỏ ý nguyện phân rõ ranh giới, đồng thời lại đột nhiên miêu tả một chút “sự kiện xà phòng” xảy ra hôm đó.
Đúng vậy, Phó cục trưởng Lưu cảm thấy chuyện này rất kỳ quái, đồn trưởng Triệu Đại Đình cũng là cảnh sát lão làng nhiều năm, kinh nghiệm về các mặt đều rất phong phú, nhận nhầm xà phòng thành thuốc phiện, việc này phải có năng lực lắm mới làm được.
Cho nên, Lưu Đông Khải cho rằng. Chuyện này nên điều tra rõ ràng, tốt nhất là gọi Triệu Đại Đình và mấy người phòng khoa học – kĩ thuật của phân cục Thanh Hồ đến, đối chất trước mặt mọi người một chút.
- Chuyện này không cần thiết chứ?
Ủy viên chính trị Tôn Bồi An tỏ ra bất đồng ý kiến:
- Người của phòng khoa học – kĩ thuật của phân cục Thanh Hồ. hẳn là bị khống chế, về phần đồng chí Triệu Đại Đình thì…
- Không sao!
Vương Hoành vĩ bỗng đập bàn, chặn thẳng lời nói của chính ủy,
- Chính ủy Tôn và tôi cùng suy nghĩ, từ sự việc lần này chúng ta có thể thấy, Triệu Đại Đình là đồng chí tốt mà ghen tị ác ý, vậy bây giờ dọn sạch trọng trách của tập đoàn phạm tội Thường Tam, có thể chia sẻ cho anh ấy một ít, nếu đồng chí như thế này còn không thể tin nổi, chúng ta còn có thể tin ai được nữa?
Đương nhiên, lúc này, không ai là không muốn nhảy ra nói, Triệu Đại Đình là vì vấn đề mở sòng bạc, xích mích với Thường Tam, lại là có người lên tiếng phụ họa:
- Đúng vậy, đồn trưởng Triệu lập trường kiên định nhất quán, nghiệp vụ cũng rất tinh thông…
- Anh cũng là ý này chứ? Đồng chí Bồi An?
Cục trưởng Vương cười nhìn Chính ủy
Mẹ nó, lời của ta đều bị nó đoạt mất, người tốt cũng không cho ta làm cho xong, Chính ủy Tôn nhất thời có chút buồn bực, truy nhiên, mấu chốt của chuyện này, cũng không để cho y tác quái được.
- Đúng vậy
Y gật đầu,
- Tôi cảm thấy, sự phát triển của Thường Tam, đánh mất lập trường của một số đồng chí trong cục cảnh sát chúng ta, là không rõ ràng, cho nên hành động lần này, tôi cảm thấy phải giống bây giờ, tiến hành quản chế thông tin, để tránh xảy ra điều ngoài ý muốn.
Trực giác của Chính ủy Tôn như bắt được điểm gì đó, trong lòng có chút đắc ý, ngẩng đầu lên nhìn thấy Vương Hoành Vĩ mỉm cười gật đầu, cũng là sắc mặt chung của tất cả một bên tham gia hội nghị.
Phản ứng mạnh lại đây: Củ chuối, lời nói lung lạc mà Vương Hoành Vĩ anh nói, cũng phải là ta nói!
Trong những người đang ngồi, có bất hòa với Thường Tam cũng phải có một hai người, nhưng trong công việc nhắc đến loại việc quản chế thông tin này, cơ bản là phạm vi chức trách của Vương Hoành Vĩ, y dám nói những lời như này, thật đúng là… Ôi, tính